[JsolNicky] Đoạn chat của cặp mèo bông
Only JsolNicky…
Only JsolNicky…
" quang anh tao có thai rồi "…
Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép của tác giả, sẽ xóa nếu tác giả yêu cầu!!!!Truyện không nhằm vào bất kì đối tượng nào và hoàn toàn là giả tưởng, mình chỉ sử dụng tên của các nhân vật, ngoài ra, các sự kiện, địa điểm, nhân vật đều không có thật, mong mọi người chú ý!!! Cảm ơn!!!----Tác Giả: Tiểu YếtTên Gốc : Dạy Dỗ Vị Hôn PhuTruyện bao gồm:1 chương giới thiệu44 chương chính truyện4 chương ngoại truyện----Bắt đầu: 14/6/2025Kết thúc: 10/7/2025Ý là truyện bị hay í lên chuyển ver cho mấy cậu đọc cùng!!!!Edit by Jany…
Trai thẳng báo thủ phải lòng anh cảnh sát rồi, phải làm sao đây?Couple xém chính: Jsol X Nicky Truyện chỉ là hư cấu, vui lòng không toxic dưới mọi hình thức.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
Có những sợi dây vô hình ràng buộc hai linh hồn lại với nhau-dù họ có muốn hay không.Ban đầu, đó chỉ là những sự trùng hợp nhỏ nhặt, những khoảnh khắc thoáng qua. Nhưng rồi, những cảm giác khó lý giải dần xuất hiện, như thể có một thế lực nào đó đang kéo họ lại gần.Là lời nguyền, hay là định mệnh?Dù là gì đi nữa-một khi Dấu Ấn đã khắc lên, không ai có thể thoát khỏi nó.…
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
Khi người bạn yêu thương khóc, bạn sẽ chỉ ước rằng mình có thể là bờ vai cho người ấy dựa vào, là vòng tay để ôm hôn dỗ dành người ấy, là quá khứ, hiện tại và tương lai của người ấy.Seonghwa đã hứa rằng cậu sẽ dùng 3 tháng để xóa bỏ tình cảm của cậu, và trong 3 tháng này có người luôn bên cạnh để giúp cho Seonghwa vượt qua thử thách đó. Seonghwa không cần phải nỗ lực chịu đựng một mình, Seonghwa có những người trân trọng cậu luôn che chở, lo lắng, bảo vệ cậu bất kể cậu ở đâu làm gì. Những người đó, ở ngoài sáng hay trong tối, công khai hay ẩn núp, từng giờ từng phút, mọi lúc mọi nơi đều ân cần, yêu thương cậu và vì vậy cậu dưới sự yêu thương đó dần vượt qua khó khăn rồi học được cách tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời và tự tạo ra bầu trời sao của riêng mình.Rồi cậu nhận ra rằng bản thân dần không thể sống thiếu họ, để rồi bản thân trở lên rối rắm vì tình cảm đó trở thành điều khó chấp nhận, họ là đồng nghiệp, là bạn bè thân thiết, là anh em của nhau. Sao cậu có thể để bản thân lặp lại sai lầm đó lần nữa. Và từ đó công cuộc truy đuổi của họ bắt đầu...- Cảnh báo: Seonghwa centric, đa phần các chi tiết là hư cấu. không nên liên tưởng câu chuyện này là sự thật.…
"ngày hôm ấy đưa em đi đua"couple: duonggem (main), hieuan, rhycap, weankng, solnicwarning: badwords, lowercase, textfic, ooc…
Tiểu thuyết nhưng viết như truyện chat , chỉ có AllNicky và CapRhy Hoa Lưu Ly còn được gọi là Forget Me Not - Xin đừng quên tôi…
Thể loại: Hiện đại, Viễn tưởng, Sủng Ngọt, Có baby, Tác giả: Phong Nguyệt Nhập HoàiHEĐộ dài: 143Tình trạng: Hoàn convertCố Vi Lan là trợ lý riêng kiêm quân y của Ứng Ngộ đã nhiều năm. Trong cảm nhận của cô, Ứng Ngộ là một chỉ huy lạnh lùng, trầm ổn, không thích nói chuyện cũng không dễ gần. Dường như giữa anh với những người khác luôn có một khoảng cách nhất định. Có thể là vì anh là chỉ huy tối cao của quân đội liên bang, quyền lực có thể nói là chỉ đứng sau Tổng thống, cũng có thể là vì thân phận mị ma phân hóa duy nhất tồn tại trên hệ tinh hà của anh. Nói tóm lại, Ứng Ngộ là một sự tồn tại đặc biệt, là chiến thần của Liên bang đế quốc.Cho đến một ngày, trong một lần giao chiến với Địa Ngục tinh khiến Ứng Ngộ bị thương, vẫn luôn hôn mê không tỉnh, Cố Vi Lan thân là tùy hạm quân y chịu trách nhiệm chữa trị cho anh. Có thể là do bị thương quá nặng, kích thích chế độ phòng thủ trong cơ thể Ứng Ngộ, khiến anh biến về dạng phân hóa mị ma. Cố Vi Lan vừa xử lý vết thương cho anh, vừa nhìn hai cái sừng, cùng cái đuôi hình tam giác của Ứng Ngộ, cảm thấy quan chỉ huy lúc này có chút... đáng yêu.Nào ngờ, đúng lúc này Ứng quan chỉ huy tỉnh lại, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô đầy nguy hiểm. Cố Vi Lan còn chưa kịp phản ứng đã bị anh ôm vào ngực, muốn phản kháng nhưng tay đã bị anh giữ chặt. Cố Vi Lan bị đè ở khoang nghỉ ngơi, ngẩng đầu liền thấy hai chiếc sừng nhỏ trên đầu anh trở nên đỏ thẫm, rõ ràng là phản ứng của mị ma trong thời kỳ nhạy cảm! Cô vốn muốn báo lại việc này cho tổng bộ, nhưng…
Viết xàm xàm thôi à mà chuyện này là ý tưởng của tớ nhưng mà hầu như là do chat GPT viết nha.…
Nhân vật chính đạt đến đỉnh cao của Game mình đang chơi thì nó đột nhiên đóng cửa vì đã lỗi thời.Để tìm thứ vui khác, nhân vật chính quyết định mua một chiếc VR về. Nhưng còn chưa kịp chơi đã bị đưa luôn sang thế giới khác trong cơ thể tưởng chừng chỉ là ảo của mình.Nhưng chỉ đơn giản như vậy thôi?Bộ truyện này fail lòi ra!…
Đại Đương Gia Trần Đăng Dương lạnh lùng cao ngạo với cả thế giới và ngoại lệ Nguyễn Thanh Pháp của hắn.Nguyễn Thanh Pháp kiêu kì với người lạ nhưng chỉ là bé mèo đáng yêu trước mặt Trần Đăng Dương.…
Hermione vẫn kiên trì gửi thư đến Azkaban dù cho Draco Malfoy ghét cô thế nào...Author: AccioMjolnirTranslator: khocSummary: "Granger,Your mistake is assuming I have better angels at all. - D.M."Genres: Epistolary.Rating: [K+].Source: https://archiveofourown.org/works/30946961/chapters/76428473Original fic's status: Completed (10 chapters).Translation's status: Ongoing.Đây là một fic viết theo phong cách thư từ qua lại, vừa gắt mà cũng vừa cưng. Lúc đầu bồ tèo sẽ thấy nó hơi bị ngắn, nhưng tin kẻ hèn đi, rồi bồ sẽ nghĩ khác cho coi!…
ông trùm huỳnh hoàng hùng lật tung cái sơ đồ tình bạn để đòi nợ. author: noidaungaydaitags: social media, lowercase, doogem, ooc.enjoy!…
Cp chính: • RhyCap - Rhyder × Captain.• DoMas - Domic × Master.Ma cà rồng × Người sói, Ma cà rồng(?) × Thiên thần.- Cameo/cp phụ : [loading...] JsolNicky.- Bối cảnh và nội dung hoàn toàn đều là giả tưởng, mọi thiết lập thế giới dựa trên chính tác giả, không liên quan đến bất kì tôn giáo hay ấn phẩm truyền thuyết nào.- Truyện chủ yếu xoay quanh RhyCap, nên RhyCap sẽ ở tuyến chính nhiều hơn (?).- Nhân vật không thuộc về tác giả nhưng trong truyện tất cả do tác giả quyết định, tuyệt đối không đem thực tế áp vào truyện và ngược lại.- Warning: bối cảnh không sáng + truyện cũng không sáng. Cp không phải người, có giam cầm, thao túng, tình yêu điên cuồng, tâm lý sai lệch, cân nhắc trước khi đọc.- Có thể có H, nhưng ít vì tác giả lười =))).…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
Khi cơn mưa cuối mùa đổ xuống Tây phủ, chiếc đèn lồng đỏ lại lay động nơi hành lang lạnh vắng. Năm ấy, tiểu đồng họ Nguyễn quỳ gối giữa sân, áo ướt sũng, ngẩng đầu hỏi một người:"Ngươi chưa từng nói... ngươi yêu ta."Và người kia - tướng quân của thiên hạ - chỉ đứng đó, lặng im như tượng đá giữa đêm mưa.────────────────────Giữa phủ tướng quân, một tiểu đồng lặng lẽ yêu - còn người quyền cao lại chưa từng thốt một lời giữ lại.Tình cảm ấy, không danh phận, không lời hứa. Chỉ có những đêm gần gũi không trọn, và một chiếc đèn lồng đỏ cháy âm thầm trong mưa.Khi người rời đi, người còn lại mới biết thế nào là cô độc.Yêu trong lặng im, rời đi trong lặng lẽ.Tịch mịch như mưa tan.…
Giữa dòng người, có đôi khi con tim sẽ đập quá chậm so với tốc độ chạy của não bộ.;;Không đưa sản phẩm ra khỏi wattpad, nghệ sĩ vô tình thấy vui lòng quay xe.;;DooGem ; DuongKieu ; HieuAn ; RhyCap ; SolNicWarning: 18+, OOC, tình tiết giả tưởng (chắc thế)Không chỉ là tình yêu.…