Nhân sinh mấy ai sống trên đời gặp được nhau chính là cái duyên nhưng liệu có đủ nợ để đến với nhau nắm tay nhau cùng đi đến cuối đời hay không đó mới chính là vấn đề...________________________________ Tác giả: bunnTình trạng: Đang lết không biết khi nào mới xong lun😢…
Edit: Tiểu Linh Linh🍀Cố Sanh Sanh là đệ nhất mĩ nhân của Tu chân giới xuyên qua một cuốn tiểu thuyết tổng giám đốc cẩu huyết, thành lão đại hạ tràng thê thảm và vợ trước ác độcLão đại sau khi tai nạn xe cộ mắt bị mù chân tàn tật, tính tình ngang ngược, người sống chớ gần.Cố Sanh Sanh tâm tình phức tạp, nhìn đôi mắt được băng vải, quẳng xuống xe lăn, cô nhận mệnh vươn tay ra, túm hắn."Anh có đói bụng không, tôi nấu ít đồ cho anh ăn?"Người nào đó trực tiếp bạo nổ: Bị toàn internet hắc - bình hoa Cố Sanh Sanh, mở ra phát sóng trực tiếp làm. . . Cơm?Cư dân mạng: 【 nôn, bà lão phẫu thuật thẩm mỹ xấu xí lăn đi]【 Người xấu tâm xấu, làm cơm cũng khó ăn! 】Về sau cư dân mạng: 【 Thật là thơm! Sanh Sanh thật đẹp, làm đồ ăn nhìn xem cũng thấy thật ngon! 】【 Sanh Sanh mỗi ngày nấu cơm cho ai ăn nha?】Cố Sanh Sanh mắt hạnh nháy nháy, thần bí nói: Cho mèo ăn.Ngày này, Cố Sanh Sanh trực tiếp làm đồ ăn, một đôi tay thon dài hướng cô đưa kẹo đường lúc ngoài ý muốn lên ống kính.Mưa đạn trong nháy mắt cuồng phun: 【 cái tay này quá mê người】【 ngàn lần không nghĩ tới tôi nhìn một cái tay liền yêu một người 】【 Sanh Sanh đừng nói cái tay thần bia kia là chồng của cô nha! 】Cố Sanh Sanh nhất thời luống cuống. Ống kính về sau, nửa ngày vang lên một giọng nam khàn khàn mê người : "Meo~"---------------Vở kịch nhỏ: Cố Sanh Sanh bị anh vây trong ngực, thút thít hoài nghi nhân sinh: "Nói xong tha. . . Tha tôi một mạng?"Lão đại âm thanh khàn khàn, hai tay vây khốn Cố Sanh Sanh trong ngực: "Có chết cũng không thả."Hắn vẫn nhớ,…
Asisu " Thế giới của ta trước đây tràn ngập trong lừa lọc, dối trá và những âm mưu tranh quyền đoạt vị nhưng vì gặp được em, thế giới này mới có thể rực rỡ và ấm áp đến thế. A Nguyệt " Xuyên qua ba nghìn năm trước, rơi vào vòng xoáy tranh đoạt hoàng quyền, có lẽ chính vì giây phút người bất lực nhất, đứng phía sau người "Người ta thường nói Asisu độc ác hay tàn nhẫn nhưng liệu có ai biết rằng tất cả sự dịu dàng của vị nữ hoàng yêu kiều này đều dành cho một người. Người ta thường nói nữ quan Yogi-A Nguyệt nhân từ độ lượng nhưng liệu có ai ngờ rằng đôi tay ấy vì một người mà nhuốm đầy máu tanh.Đây là một câu chuyện về quá trình sủng và bị sủng của bạn nữ hoàng và nữ quan trong cuộc chiến quyền lực không có hồi kết.P/s: đây là lần đầu tiên mình viết nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua.…
Tên : Phía sau lang là sói ( Lang thân hậu đích lang)Tác giả : Hắc Sắc Cấm Dược.Thể loại : Đoản văn, hiện đại, nhất thụ lưỡng công, song sinh công, đại thúc thụ, HE.Edit : AliceBeta : Ween-----------CHÚ Ý: BÀI ĐĂNG CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA EDITOR…
Cậu là một người rất độc lập, nhưng lại gặp phải những người đàn ông có tính chiếm hữu cao. "Kookie , em cứ ngây thơ như trước thì tốt biết mấy. " "Chính vì ngày trước tôi ngây thơ , nên mới có tôi của ngày hôm nay ." "Các anh không hiểu , nó là chiếm hữu , không phải yêu ." -có thể có H , cân nhắc trước khi đọc.…
"Em! Anh nhớ em! "_Đã lâu rồi em không còn được nhận những tin nhắn đó mỗi ngày từ anh. Cũng lâu lắm rồi em không còn nghe anh lải nhải :- Sao giờ này còn không chịu ngủ, biết mấy giờ rồi không? Rồi em cười, anh cười thế là bình yên...Đến bây giờ mỗi tối em vẫn thức khuya nhưng một mình không có tin nhắn nhắc ngủ sớm từ anh như lúc xưa. Ngoài kia cuộc đời vẫn chảy trôi, khoảng trống trong em lại càng lớn dần. Em tự liệu hỏi rằng mình còn được phép nhớ anh nữa hay không? Anh từng bảo sau này hãy quên anh đi, nhưng anh đâu có bảo là không được phép nhớ anh đâu.Hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nên thế bây giờ em có nhớ anh thì chắc không phải xin phép anh đâu nhỉ. Em chưa bao giờ gọi anh là người- cũ, không phải em không muốn tin đó là sự thật. Chỉ là trong tim em anh chưa bao giờ cũ theo một nghĩa nào đó chỉ em hiểu. Bỡi chữ "cũ" đau lòng lắm, xót lắm. Cũng bởi nghĩ về anh, chưa bao giờ là nuối tiếc trong em Anh luôn là một niềm kí ức trọn vẹn mỗi khi nhớ về.Bây giờ, em vẫn cuộn tròn trong chăn, lướt facebook một cách nhạt nhẽo vẫn thấy chấm xanh từ anh nhưng anh đã không còn nhắc nhớ em mỗi ngày nữa. Em cũng không được phép gửi đi nỗi nhớ đó. Vì dẫu rằng có nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ của riêng em. Người ta bảo nhớ đơn phương một người còn yêu buồn lắm, nhưng em không thấy vậy... Bởi được nhớ anh mỗi ngày là điều hạnh phúc trong em... Sam Sam…