[KookGa] Mèo Hư
Jungkook thề rằng Sugar có thể hiểu những gì cậu nói. Cứ cho rằng nó là một chú mèo thông minh đi, nhưng một con mèo có thể trưng ra cái bộ mặt sưng sỉa chỉ vì bị mắng hư được à?…
Jungkook thề rằng Sugar có thể hiểu những gì cậu nói. Cứ cho rằng nó là một chú mèo thông minh đi, nhưng một con mèo có thể trưng ra cái bộ mặt sưng sỉa chỉ vì bị mắng hư được à?…
Mọi người đều nói Chân Hảo có một mối nhân duyên tốt, tuy là con gái thương hộ nhưng lúc Bùi Thận nghèo túng đã chiêu hắn thành con rể. Tới sau này Bùi Thận trúng Trạng Nguyên, rồi lên làm thủ phụ, nổi bật vô cùng. Nàng cũng một bước lên trời, thành thủ phụ phu nhân, thịnh sủng cả đời.Nhưng chỉ có Chân Hảo biết, Bùi Thận phủng nàng, che chở cho nàng, thương nàng, chỉ có không yêu nàng. Hai người tôn trong nhau như khách cho tới già, tới tận trước khi chết, Chân Hảo cuối cùng cũng hối hận.Sau khi Chân Hảo trọng sinh, Bùi Thận vẫn là thư sinh nghèo vừa vào cửa Chân gia. Chuyện đầu tiên Chân Hảo trọng sinh nghĩ tới chính là làm thế nào hưu thủ phụ đại nhân quyền khuynh thiên hạ tương lai...* Nam chủ không phải không được, cũng không phải gay, không phải nữ giả nam cũng không phải thái giám** tiểu bạch văn, ngọt sủng, tình cảm hun đúc từ từ......****** Truyện này mình edit từ wikidich nên có thể có 1 số chỗ không chuẩn với bản gốc. Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit để thỏa mãn niềm vui cá nhân nên vui lòng không mang ra ngoàiLink đọc từ wikidich: https://wikidich.com/truyen/hom-nay-cung-khong-thanh-cong-hoa-li-thu-XUEV_FS4CCrrIjgK…
❝Yoongi tưởng chỗ này là chốn massage bình thường.❞Egoist dịch…
đã được các fanartist đồng ý repost.…
written by rosey.just dorm life.short and sweet.…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…