Team Tloteam
Tuyển thành viên cho team :3…
Tuyển thành viên cho team :3…
Tác giả Shinkai Makoto…
"Em gái hôm qua?" - Cậu vừa nói vừa cười, giọng điệu mang theo chút trêu trọc nhưng cũng đầy thoải mái.Thanh Lam chớp mắt. Cô cảm thấy má mình hơi nóng lên, chẳng rõ vì vừa chạy hay vì nụ cười ấy."Anh...cậu... cũng học ở đây à?" - Cô hỏi, không quên sửa luôn cách xưng hô. Giọng cô nhỏ xíu như sợ ai đó nghe thấy. Cũng chẳng rõ vì sao lại như vậy."Ừ, lớp...10A5." - Cậu nói, rồi nhìn cô - "Cậu cũng học lớp này hả?"Cô gật đầu. Chợt cảm thấy bầu không khí thật ngượng ngùng. Nhưng sao trông cậu bình thản quá vậy? Chỉ có cô thấy vậy thôi sao?Cô đang nhất thời không biết nên nói gì thì thầy chủ nhiệm đã bước tới, cau mày:"Các em đi học trễ buổi đầu tiên là không tốt đâu. Ngày quan trọng như vậy phải chú ý chứ. Lần sau đừng tái phạm nữa nhé. Vào lớp đi. Hai em xem còn bàn nào trống thì ngồi."Thanh Lam nghe vậy liền cảm ơn thầy rồi líu ríu chạy nhanh đi tìm chỗ ngồi. Trong lòng vẫn chưa hết bất ngờ. Không chỉ học cùng trường... mà là cùng lớp. Nghĩ đến đây, không hiểu sao trong lòng cô lại thấy vui vẻ đến lạ thường.Cô nhanh chóng tìm được chỗ trống ở bàn thứ ba dãy hai. Có vẻ là do khá gần bàn giáo viên nên ít người muốn ngồi. Cô đặt sách lên ghế rồi ngồi phịch xuống, thoải mái duỗi chân ra. Bỗng chỗ ngồi bên cạnh cô bị kéo ra, bóng dáng cao gầy ấy thản nhiên ngồi xuống.Cô mở to mắt nhìn cậu. Cậu cũng nhìn cô, giọng nói mang theo ý cười:"Tớ là Hải Minh, rất vui được làm quen với cậu." - Cậu ngẫm một lúc, rồi bổ sung thêm - "Bông nhỏ.""..."Sao lần này cậu lại có chút đáng ghét thế nhỉ!…
Lưu Vũ ghét Châu Kha Vũ, trời biết, đất biết, cả trường biết.Châu Kha Vũ ghét Lưu Vũ, trời cũng biết, đất cũng biết, mà cả trường cũng biết.Hai người bọn họ nhìn mặt nhau cũng không muốn, ấy thế mà lại bị những tình huống dở khóc dở cười gắn chặt lại, giống như có một sợi dây trói buộc bọn họ lại vậy.Lưu Vũ và Châu Kha Vũ cắt dây đến phát mệt, cuối cùng từ bỏ.Oan gia ngõ hẹp của trường C, từng gào trên loa phát thanh có chết cũng ghét, thế mà công khai hẹn hò rồi???Ủa?…
Akira Liu Zhang x Patrick Yin HaoYuNgày ngày vui vẻ 🪐💞Nội dung các chap không liên quan gì đến nhau 💃🏻…
Textfic đầu tiên của Kem, mong mọi người đọc vui vẻLưu ý:- Đây là trí tưởng tượng của tác giả mong không liên hệ thực tế- Cp chính Văn Nghiêm Văn- Textfic sẽ có những từ hơi thô, Kem sẽ cố gắng giảm bớt- Khi đọc truyện mong không bẻ thuyền, thuyền nhà ai người đấy chèo. Tôn trọng otp nhà nhau nhé^^…
Shortfic…
"chồng tao hay bẻ răng mấy đứa láo như tao á!"…
FANFICTION CÓ THỂ CÓ BOYLOVE - NAM X NAM - ĐAM MỸĐọc mấy chữ trên vẫn không hiểu thì thiên thần hãy lui bước.Nếu đã hiểu thì xin tôn trọng lẫn nhau, đọc không được mời click back hứa không tính phí. Không yêu đừng nói lời cay đắng.QUAN TRỌNG!!Tất cả chỉ là tưởng tượng!Tất cả chỉ là tưởng tượng!!Tất cả chỉ là tưởng tượng!!!Đào hố mới, dự định 10 chương.Mỗi chap có bé Vũ 3m với một thành viên khác là nhân vật chính.À, không chắc là ship hết nên có chap có thể chỉ là tản mạn chuyện nhỏ đời thường với thành viên đó do tui tưởng tượng nên hông có tình yêu nhá. Nói trước để các cô đỡ hụt hẫng. Tui sẽ cố gắng tag đầu chương để mọi người biết luôn.Độ ngắn dài mỗi chương tuỳ tâm trạng lúc viết và thời gian rảnh của tác giả.Tui support hết mấy đứa nhỏ này, dù có thể hơi thiên vị vài đứa do não cp và thân với em bé nhà tui hơn nên có tâm trạng viết dài hơn nhưng đừng ai nói tui âm mưu kéo dẫm này nọ tội nghiệp tui nhe (TT_TT)…
Cô chưa từng nói mình là anh hùng.Cũng chưa từng hứa cứu ai cả.Nhưng khi người ta bắt đầu sống sót, và tư tưởng bắt đầu thay đổi, thì tất cả đều liên quan đến một cô bé nhà Slytherin - đứng sau mọi câu chuyện, không để lại một chữ ký nào.Veronica Iris Prince, hậu duệ cuối cùng của gia tộc Prince, cháu gái Giáo sư Snape.Khi vừa mười một tuổi, Veronica đã bắt đầu một trận chiến không đũa phép, không máu chảy - chỉ là những bài báo, món quà nhỏ, và vài cái tên được "vô tình" giữ lại sau những trận chiến lẽ ra phải chết.Cô không nói nhiều.Anh ta cũng không.Theodore Nott - kẻ luôn đứng một bước phía sau, không bao giờ hỏi, không bao giờ nghi ngờ. Cả đời chỉ nói đúng một câu: "Tôi yêu em."Còn cô - chưa từng đáp lại. Nhưng hành động nào của cô cũng nói rằng: "Em chọn anh rồi. Đừng hòng đi đâu."…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…
Nếu bạn đi về hướng ngược lại của mặt trời, bạn sẽ thấy tiệm bánh cổ tích. Nơi có những con người sẽ thực hiện mọi ước muốn của bạn. Nhưng đổi lại, bạn sẽ trao cho họ một vật, một vật quý giá nhất của bạn.…
Pairing: Mile Phakphum - Apo NattawinCategory: Modern!Au, Hurt/Comfort, PTSD, Depression, Healing.Summary: Mile chuyển nhà đến cạnh Apo-một cậu trai bị PTSD. Bằng cách nào đó, anh đã từng chút một kéo cậu ra khỏi những ám ảnh của quá khứ.Note: Không repost-chuyển ver khi chưa có sự cho phép.julius.…