[BHTT] Lang Thang Tìm Kiếm Bóng Hình Em
...…
tạm thời không có nha >.<…
Một câu chuyện đam mỹ về Ông Bảy và Ông Tám. Hơi kinh cũng hơi hài._TC_…
Gặp nhau trong những năm tháng thanh xuân, Nhã Đình ( cô gái từ miền quê vào thành phố sinh sống và học tập) - Minh Khanh ( cậu bạn người thành thị tự mãn và ngang tàn) đã cùng nhau trưởng thành, bao dung nhau để chứng minh họ thuộc về nhau như thế nào? Mọi người đọc truyện nha!…
delulu xíu xiu thui à…
Thể loại: Tình cảm, tâm lý, bí ẩn , hiện đại, nhẹ nhàng xen kẻ căng thẳng.…
Người khác xuyên không về hậu cung thời cổ đại chẳng phải đều chỉ là một phi tần bậc thấp thất sủng không ai để ý tới sao? Thế nào mà Diệp Khả xuyên qua, lại có phúc phận nhập vào thể xác của vị đương kim sủng phi của hoàng đế?Người khác xuyên về đều chẳng phải gặp được hoàng đế anh tuấn thần vũ ngoài lạnh trong nóng, cùng trải qua cung đấu cẩu huyết gì đó rồi yêu đương hoa hoa lệ lệ?Thế nào mà Diệp Khả vừa mở mắt dậy, thọ thần năm mươi tuổi của hoàng đế đã đến? Hoàng đế già khụ không nói đi, có thể chỉ là nam phụ lót đường. Biết đâu nam chính lại là vị vương gia hay tể tướng nào đó? Diệp Khả trong thọ thần của hoàng đế căng mắt mà nhìn, nhìn mỏi cả mắt cũng chỉ thấy toàn các cán bộ lão thành, râu ria xồm xoàm. Soái ca duy nhất gặp được lại chính là anh trai ruột của cái tể xác này. Xui xẻo như thế này, thử hỏi có nữ chính nào sánh bằng?Diệp Khả nuốt nước mắt vào lòng. Soái ca không có nhưng cung đấu, gia đấu cái gì cũng không thiếu. Nàng phải tìm cách tồn tại trong hậu cung thời loạn thế này. Sủng phi? Nhìn vậy nhưng không dễ làm...Tác giả: Sênh CaNhân vật: Vũ Mông Mông (Diệp Khả), Tôn Chính, Kim Ngân, Vũ Khải Ca,...…
Kookie:Hãy nói yêu em vào một ngày có mây vảy rồng Taehyung nhé:))…
Tiểu Thụ Tà Ma rãnh rỗi quá nhưng lại không muốn lấp hố :)) đành lên đây xàm xí tí …
Đây là tổng hợp những bộ ngắn tôi lấy cảm hứng để viết. Có bộ sẽ là thanh thủy văn, có bộ là guro, có bộ là SM hoặc H. Còn tùy. _TC_…
Đăng ảnh dìm lên đây có gì chúng nó xoá tải lại được 😌😌😌Mình qua thánh thiện…
Tui sắp thì nên tui phải học, từ đó suy ra... (chắc các bạn hỉu)…
Tên: Tung Hoành Mạt ThếTác giả: NoahThể loại: Đam mỹ,Mạt Thế, Xuyên không,Dị năng giả, Nhất thụ đa công, Trọng sinhCông: Vương Nhất Bác,Tạ Doãn,Uý Dật Thần,Quý Hướng Không, Trần VũThụ: Tiêu ChiếnMột Tạ Doãn trầm mặc ít nói khi vừa xuyên không vào hiện đại lại ngay thời điểm mạt thế bùng phát. Người đầu tiên y gặp là anh ,mọi sự ỷ lại khi phải đối mặt với thế giới mới lại một lòng với Tiêu Chiến từ chối gia nhập đoàn đội dong binh lớn cùng anh trải qua mạt thế.Một Vương Nhất Bác là đội trưởng của đội đặc Chiến Tam Liên, tính tình cờ lơ phất phơ đôi lúc cứ như mặc kệ sự đời lại là người đầu tiên không do dự hy sinh bản thân để anh và đồng đội chạy trước, bản thân cứ luôn lao vào nguy hiểm chỉ để bảo vệ anh thật tốt.Một Quý Hướng Không chỉ vừa đôi mươi bằng tuổi Tạ Doãn nhưng tính cách ngang ngược lại kém phần chững chạc, một đại thiếu gia sinh ra từ thìa vàng chưa trải qua gian khổ, đôi lúc lại thể hiện bản thân cực kỳ nhút nhát nhưng rơi vào tình huống nguy hiểm hắn lại là người cứu anh bất chấp. Đối với hắn Tiêu Chiến chính là ngoại lệ, lời sinh mạng.Một Uý Dật Thần chỉ vừa 18 tuổi ,không dị năng giả, cố gắng chạy thật nhanh để bản thân lớn mạnh, trưởng thành ,sẵn sàng làm bờ vai vững chắc cho anh dựa vào. Chỉ cần anh dừng lại ,cậu sẽ đuổi kịpVà một Trần Vũ là đội trưởng đội phòng chống ma túy, chậm nhiệt,ít nói. Cứ nghĩ sẽ không yêu anh cho đến khi…
-thể loại xuyên không-ngẫu hứng-ngược…
TL: xuyên không cổ đại, hài hước, cung đấu, sủng, HE, nữ phụ văn. Phù Thiên Băng mặt mày tái nhợt không chút huyết sắc, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hắn nói:"Sở Giả Thần, ta rốt cuộc đã nợ ngươi cái gì mà phải trả đến hai kiếp?? Một nhà bốn người họ Phù, một phủ hai trăm gia nhân..Cha, mẹ, đại ca,đại tẩu đều đã không còn... A Bích của ta, Văn Hoánh đại ca đã chết, đến con ta, ngươi cũng không tha..."…
Một kiếp nhân sinh tựa như mộng. Đây là câu mà cô hay nghe nhất trong các buổi đàm luận thi thơ. Không ngờ cũng có ngày cô lại rơi vào giấc mộng mãi chẳng thoát ra được. Rốt cuộc đâu là mộng đâu là thật? "Hinh Nhi, một đời này đừng sống như trước nữa, hãy làm những gì con muốn. Ta Yêu Con." "Bà không phải mẫu hậu ta. Xin đừng dùng khuôn mặt đó để nhìn ta. Ta sẽ ghê tởm." "Đến cả hận ta nàng ấy cũng không muốn..." "Ta là Lý Chiêu Hoàng ai dám không nghe!" Sử viết rằng xưa kia có một nữ nhi khiến cả thiên hạ phải cúi mình nể phục. Nữ nhi ấy tên gọi Lý Chiêu Hoàng! P/s: Đây không phải truyện lịch sử. Chỉ viết ra để thoả lòng đau sót cho cổ nhân, cho nàng Lý Chiêu Hoàng. Nên mình mong các bạn sẽ không đem truyện so sánh với lịch sử. Hay bảo mình xuyên tạc lịch sử. Mình chỉ viết về một nhân vật mang tên Lý Chiêu Hoàng và là một Lý Chiêu Hoàng thuộc về mình không phải thuộc lịch sử. Bạn nào không thích xin đừng đọc và buông lời cay đắng ạ.…
"Tâm sự này em gửi vào gió, để gió mang nỗi đau cùng tâm sự của em đi xa..."…
Lần đầu tiên, tôi mới cảm nhận được nỗi day dứt, lưu luyến, hận của tình yêu mang lại. Tình yêu như một phép thuật vậy. Có thể khiến ta đắm chìm trong màu nhiệm nhưng cũng có thể dìm chết ta trong nỗi luyến tiếc, ân hận.…