jeffbarcode| trước lúc đêm tàn
đêm vẫn chưa tàn…
đêm vẫn chưa tàn…
M2911 gọi M0511 nghe rõ trả lời…
Build là dòng sông chảy ngang cuộc đời Bible.…
"Anh Vũ nhớ cho em 5 sao khen ngợi nhe"…
"Vậy em đừng đi nữa được không?"…
những ngày không nắng, những ngày bình yên…
Bible thấy mình trôi trong một giấc mộng xanh biếc…
"Sau bao nămTình yêu vẫn là thứ kì lạTình mạnh hơn cả lúc gần nhau"…
một chiều thảnh thơi của hai người sắp lớn…
"tình yêu từ những ngày xưa đã ngủ quên dưới tán cây im lìm"…
Trước đây họ là người như thế nào? Trước đây hả? Anh hai là một thằng tồi, và Pete là một kẻ ngu.…
Venice sẽ không trở thành Vegas thứ hai, nhưng nó cũng sẽ giống hắn, sẽ tìm được ánh sáng của riêng mình, nguyện dùng cả đời để tôn thờ, và chắc chắn sẽ hạnh phúc hơn so với họ.Chỉ cần vẫn luôn có nắng ở trong lòng.…
"Mùa hè năm ấy, tôi rời đi. Mùa hè năm ấy, tôi học cách buông bỏ... nhưng chưa từng quên. Một ngày hè lại trôi qua, giữa ly cà phê lạnh, một lời xin lỗi chưa từng nói, và một trái tim vẫn đập vì người kia. Mỗi mùa hè trôi qua, em đều nhớ anh. Giữa một mùa hè không còn ai chờ đợi, câu hỏi ấy lặng lẽ tan vào mưa: Mùa hè năm ấy... anh còn yêu em không?"…
Thiên Vũ- NaNiNếu chuyện tình Duệ và Thần là một giai điệu, Nó sẽ mang theo cái âm hưởng tươi mới của sáng tinh mơ, Sau đó chuyển sang đượm buồn của chiều hạ Để rồi kết thúc bởi một nốt trầm âm vang, sâu lắng.…
Chiều muộn, con đường về rợp bóng bằng lăng, gió thổi hiu hiu mang theo mùi nắng cuối ngày. Hai đứa tôi vẫn đi cạnh nhau như mọi lần, cặp sách vắt hờ trên vai. Bất giác, tôi khựng bước, ngập ngừng nói nhỏ:"Vũ này... màg đừng tốt với tao quá"Nói ra xong, tự dưng mặt tôi nóng bừng, tai cũng đỏ ran. Tôi cúi gằm xuống, cứ lấy mũi giày hích hòn sỏi lăn lộc cộc trên đường, chẳng dám ngẩng lên nhìn cậu. Vũ im re mấy giây, chỉ nghe tiếng dép cậu lẹp kẹp trên nền xi măng. Rồi bất ngờ cậu thở dài, buông một câu ngắn gọn:"Muộn rồi. Từ lâu tao đã coi mày là ngoại lệ."Tôi ngẩng mặt lên, còn chưa kịp tiêu hoá hết lời cậu vừa nói thì cốc! - một cú trúng trán, đau đến nhăn mặt. Minh Vũ vẫn tỉnh bơ, tay đút túi quần, khóe miệng khẽ nhếch lên như chẳng có gì xảy ra"Ái! Mày bị dở à? Đau muốn chết đây này!" - tôi vừa xuýt xoa xoa trán, vừa lườm cậu một cái rõ dài. Vũ cười, cái kiểu cười ngắn ngủn, vừa buồn cười vừa khó chịu: "Cho chừa cái tội nghĩ linh tinh. Lần sau đừng có nói mấy câu dở hơi thế nữa."Tôi xị mặt, giọng ấm ức: "Ơ hay, tao nói thật chứ có đùa đâu. Lúc nào cũng trêu người ta..."Cậu liếc sang, vừa nhét tay vào túi quần vừa buông gọn:"Ừ thích trêu đấy, làm sao?"Tôi nghẹn họng, mặt đỏ bừng như xôi gấc, cố tình quay sang hướng khác, lầm bầm trong cổ:"Có ngày tao nghỉ chơi thật cho biết."Nghe thấy, Vũ bỗng khựng lại nửa nhịp, giọng hạ thấp, trầm đến mức chỉ mình tôi nghe rõ:"Mày mà dám, tao sang tận nhà lôi ra"__ Ngày viết: 26/8/2025Tình trạng: Đang ra…
Tác giả: Vấn Quân Kỷ Hứa.Tình trạng bản gốc: Đã hoàn (83 chương + 4 ngoại truyện)Tình trạng bản dịch: Đang cập nhập.Editor: Rừng Nấm Mùa Hạ.Tag: 1v1, Đam mỹ, Mỹ công, Thụ theo đuổi công, Tóc dài công, Nữ trang công, Cẩu huyết, Trung khuyển thụ, Niên thượng, HE, Hiện đại.CP chính: Mỹ nhân mặc sườn xám công × Nam sinh viên đôi lúc ngây thơ thụ.Bản dịch phi thương mại chưa có sự cho phép của tác giả, nghiêm cấm chuyển ver hoặc mang đi nơi khác.…
"Và em đã rời xa anh lúc nào, chẳng kịp níu."Tác giả: Quanh x HoènFic thuộc quyền sở hữu của blog. Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của chúng mình. Mãi yêu.#gccgmh…
"Phía Bắc Trung Quốc, ngày x tháng y năm z. Gửi đến Đinh Trình Hâm, ..."Fic thuộc quyền sở hữu của blog. Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của chúng mình. Mãi yêu.#gccgmh…
Textfic đã được đăng với sự cho phép của tác giả.Textfic 已经得到作家的同意. 非常感谢 @花华世界hchttps://weibo.com/3858189740/LaysgwhciTextfic has been uploaded with the author's permission.…