Nối tiếp cho câu chuyện của Trinh và Thăng, "Thiên Thần Biết Yêu" vẽ lên một câu chuyện hư cấu, huyền ảo là kết nối giữa người phàm và người của Thượng Đế. Trinh mang trong mình xứ nhiệm đọc tên và dẫn dắt các linh hồn sau khi rời khỏi thể xác về nơi thuộc về. Còn Thăng là một thiếu niên con nhà giàu bản tính lì lợm, mang vẻ đẹp thừa hưởng của cha là người gốc Ý.…
Sở Tiêu-chiều chuộng thái quá con trai nhà hàng xóm nên biến thành " con dâu"Bách Hi- u mê con nhà hàng xóm, vô liêm sỉ trong mắt bạn bè, chuyên gia làm nũng trước mặt "bé con"nhà hàng xóm…
Sau gần một năm trời bỏ dở em nó :< nên giờ sẽ chăm chút hơn mà hình m.n cũng quên e luôn rồi T^T buồn quá.... Lần này là mình có chỉnh sửa chút xíu của nhân vật thoii nhá 😝 mong m.n vẫn yêu truyện của e hihi 💘…
Chuyện kể về cậu bé có ước mơ được gặp TWICE,cậu có trí tưởng tượng phong phú và trong trí tưởng tưởng đó luôn luôn có TWICE , cho đến khi anh quyết định viết một câu chuyện mà cảm thấy thỏa mãn nhất…
Có những điều thực sự rất xinh đẹp, nhưng ẩn sâu trong đó là một màn đêm tối mịt mờ. Có thể bề ngoài là cái bập bênh, nhưng trên đó lại có hạnh phúc xinh đẹp đến lạ thường. Tại sao vậy? Đến bao giờ nàng ta mới thấy được những cái đẹp trong tình yêu? _ "Ôi hoa tử đinh hương, ngày dưới tán hoa mà chào tạm biệt. Kết thúc này nghe thì hợp lý, tựa như khoảng khắc thứ màu tím xinh đẹp ấy rơi." - Lilac / IU [ place for all my otp ]start : 28/02/24 end : ? _For author : Cái giá phải trả cho những tiêu cực ấy là gì? Là những cảm xúc hao phí cả sức lực?…
---Văn ánTôi đã từng nghĩ đời mình sẽ chỉ là một vệt đen không lối ra, bị chôn vùi trong những tiếng la mắng, những trận đòn roi, và sự im lặng đáng sợ của những bữa cơm không có mẹ.Con ngõ nhỏ nơi tôi sống chật hẹp đến mức tưởng như không thể cất giữ nổi một giấc mơ. Ấy vậy mà... nó lại đủ rộng để chứa cả một đoạn thanh xuân của tôi - đoạn thanh xuân mang tên anh.Tôi gặp anh vào một mùa hè năm ấy, khi vừa tròn mười tám tuổi. Tôi ngồi đó, bên góc tường quen thuộc, đôi tay trầy xước, ánh mắt đã không còn long lanh như trước. Anh bước đến, như tia nắng xuyên qua rặng cây, nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức khiến tôi tự hỏi liệu mình có thể thực sự được sống tiếp hay không.Anh cúi xuống, khẽ đặt vào tay tôi một viên kẹo nhỏ màu hồng và chiếc khăn tay gấp gọn, thoảng hương xà phòng dịu nhẹ. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã mỉm cười:"Anh tên là Minh An, vừa chuyển đến con ngõ này tháng trước."Một câu nói rất đỗi bình thường, nhưng lại khiến trái tim tôi khẽ run. Từ hôm đó, anh hay ghé qua, hay hỏi tôi vài điều vụn vặt, hay im lặng ngồi cạnh tôi, như thể sự hiện diện của anh đã đủ để làm dịu cả một khoảng tối trong tôi.Tôi không biết mình yêu anh từ khi nào. Có lẽ là từ lúc anh lau vết máu trên tay tôi bằng chiếc khăn tay đã cũ. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ sửa lại cái bậc tam cấp trước nhà mà tôi vẫn hay vấp ngã.Tôi chỉ biết mình đã yêu anh bằng tất cả những gì còn sót lại sau bao lần đổ vỡ.Rồi chiến tranh gọi tên anh.Anh đi, để lại tôi cùng một lời dặn không rõ là hứa hẹn…
Cuộc đời có những câu chuyện mà không phai ai cũng đo lường hay niếm trải hết.Đời tôi cũng vậy, bà là mẹ tôi, em là em gái tôi, những tất cả cũng là vợ tôi.Dù chính thức hay không chính thức nó cũng không hề thay đổi bởi tình yêu không có lỗi.…
Nhiều lúc cậu cảm thấy khuôn mặt của mình và mẹ rất giống nhau. Thậm chí đến những điều xung quanh xảy ra với cậu cũng có phần di truyền. Điển hình cho việc ấy là sự thu hút những kẻ điên, những kẻ muốn chiếm lấy và giam cầm cậu bằng mọi giá. Khương Dụ không phải muốn chê trách mẹ, cậu chỉ tự trách mình. Số phận cậu khốn đốn tới mức lòng tự trọng mà cậu xem là tài sản tinh thần duy nhất mà cậu có cũng bị chà đạp không thương tiếc.---Khương Dụ chắp tay lên ngực, cậu đã thề sẽ dùng cả mạng sống này bảo vệ Nhược Phong, lời đã nói tuyệt không đổi.-Dụ Dụ- Đi đi, mặc kệ tôiKhương Dụ vẫn điềm nhiên nạp đạn cho khẩu AK, tay phải cậu bị thương khá nặng. Tay cậu có phần run rẩy khiến việc lắp khẩu súng chậm chạp đôi phần. Nhược Phong liền mất bình tĩnh, lớn tiếng.-Khương Dụ, nếu cậu không đi. Chính là cả hai sẽ cùng chết, cậu không thể bảo vệ tôi đâu!-Nếu chết thì cả hai cùng chết. Tôi sẽ không để anh một mình.Nhược Phong cả người vô lực, cơn đau từ thuốc độc ngấm dần xuống toàn cơ thể. Dù cả cơ thể hiện tại chỉ còn sự đau đớn đến nghiến răng, anh lại dường như cả cơ thể cảm nhận được một cỗ ấm áp dịu dàng chảy từ trong ngực. Nhược Phong buông ra một câu hỏi mà ngay cả chính anh cũng rõ câu trả lời-Có đáng không?Kẻ phải liều mạng khốn khổ tới cùng cực như cậu để níu lấy cuộc sống, bỏ mạng ở đây chỉ vì hắn có đáng không. Hắn biết, không đáng. Cậu đã quá khổ cực để giữ cái mạng của bản thân rồi.Khương Dụ nhìn thẳng vào mắt của hắn, buông ra một…
Đứa con thứ 20.🍼 Ngày ra đời: 29.04.2018 🍼Aimer et être aimé có nghĩa là Yêu và được yêu.Instagram có thông báo kìa, vào xem ai vừa đăng bài?!Instagram có thông báo kìa, vào xem ai vừa thả tim?!Instagram có thông báo kìa, vào xem ai vừa bình luận?!Instagram có thông báo kìa, vào xem ai vừa châm ngòi cuộc chiến?!Fic được viết dựa trên sự cuồng Instagram và muốn trải nghiệm thử thách mới của Ay.📌 Ở mỗi chập truyện, Ay sẽ cmt tên ID Ins của những nhân vật mới cho bạn nào chưa biết ?[ Designed by Pía ]…