Tình yêu thật đơn giản...Sưu tầm, tuyển dịch ANH BA - HỒNG HẠNH THÙY LINHNXB quân đội nhân dânHà Nội - 2009P/s: đây là quyển sách mình yêu thích nhất, (dường như nó hết xuất bản rồi) nên mình muốn gửi đến cho các bạn quyển sách nàyHãy cùng mình đọc và cảm nhận nhé(Nói thật lòng là đọc tới đâu mình khóc tới đó a~~~ mong mọi người cùng đọc và cùng.... khóc với mình nha -~-(///v///)-~-…
Thanh xuân là cả quãng trời thơ mộng của tuổi trẻ, dâng lên niềm khát vọng của tuổi học trò, nó níu giữ lấy những ký ức đẹp đẽ nhất của cả đời người nhưng thanh xuân cũng là một gánh nặng ghi mãi một dấu ấn trong tim của triệu trái tim thuần khiết, gánh nặng mang tên tình đơn phương. Đơn phương là xúc cảm vừa cay đắng lại vừa ngọt ngào, hệt như ngàn ngọn giáo nhọn đâm vào cả da thịt, chạm đến trái tim tạo ra một nỗi đau không thể thấu nhưng lại có thể chấp vá bằng những lời mật ngọt của tỉnh yêu.…
Tôi yêu mùa hạ.Yêu sự tự do khi vào hạ, yêu những ngày đẹp trời của mùa hạ, yêu ánh nắng của mùa hạ, yêu tiếng ve kêu,.. và nhờ có cậu, tôi lại có thêm một lí do để yêu "mùa ký ức" này thêm nữa.…
- Năm mười hai tuổi, lần đầu nhìn thấy cậu trái tim tôi bị rung động mạnh mẽ. Cậu như vệt nắng sáng rỡ cho những ngày mưa u tối nơi tôi...- Suốt năm năm trưởng thành của tôi có cậu là những kí ức tốt đẹp nhất. Ráng chiều năm đó còn lưu hình ảnh cậu và tôi rong ruổi khắp chốn...- Năm mười tám tuổi tôi không xác định được đối với cậu là cảm giác gì. Chỉ cảm thấy không vui khi những người con gái khác bủa vây cậu...- Năm mười chín tuổi khi tôi đủ dũng cảm bày tỏ chân tình thì lại là lúc cậu rời xa cuộc sống của tôi, cậu nói tôi không xứng...- Năm hai mươi tuổi, tôi vì cậu mà lặng lẽ rời đi, để gặm nhấm vết thương, cũng là để ưu tú hơn, để mạnh mẽ đối mặt được với ánh sáng nơi cậu, và cũng để lãng quên đi bi kịch thời niên thiếu đó...- Năm hai mốt tuổi, hai hai tuổi, và nhiều năm sau đó tôi một mình gắng gượng để tốt đẹp. Tôi không còn là cô gái năm xưa phấn đấu quên mình vì cậu. Nhưng trong tim tôi, cậu vẫn mãi là bầu trời nhiệt huyết không phai không nhạt..."Bi kịch Tuổi thanh xuân" kia là gì? Cô gái ấy đã chuyển mình mà trở về như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Mọi người hãy theo dõi câu chuyện, để có thể khóc cười cùng nhân vật, và nhận ra Thanh xuân của mỗi người vốn tươi đẹp nhường nào..."Rồi có một lúc cậu sẽ nhận ra, đó không phải đeo đuổi, đó là chân thành, chân thành đến bi ai."Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Rất mong nhận được góp ý của mọi người. Cảm ơn mọi người ❤…
Tác giả: Muzzi MingThể loại: ngôn tình, fantasy, huyền ảo, học đường, updating...Văn án: Thế giới của 1000 năm sau khác 1000 năm trước như thế nào? 1000 năm trước đã tồn tại một câu chuyện đầy bi thảm thì liệu 1000 năm sau có lặp lại bi kịch đó không? Thế giới và vạn vật đều đổi thay thì tình yêu sẽ vẫn giữ nguyên thậm chí luôn cháy như một ngọn lửa không bao giờ tắt hay sẽ phai nhạt dần theo thời gian? "1000 năm sau liệu cậu còn nhớ tôi?" một câu hỏi của một con người ở những giây phút cuối đời dành cho người mình yêu một yêu tinh có cuộc đời bất tử và bất lão.Đó sẽ là một câu chuyện về...Cô nàng Yêu Tinh Yurihana trong cuộc sống hiện đại."Đó là ai vậy? Cô ấy đẹp quá!""Là ai ư? Cậu không biết à? Đó là Yurihana cô nàng tai tiếng của trường Zen chúng ta đấy."Cùng sự xuất hiện của một người..."Này, Kristan cậu ta là ai?""Cậu ta à? Hình như là học sinh mới chuyển đến đó cô nàng tai tiếng Yurihana à, hahaha.""Này, không vui đâu."Học sinh mới chuyển đến? Cậu ta sẽ là một người như thế nào?"Hôm nay có một học sinh chuyển đến lớp chúng ta. Chúng ta hãy giúp đỡ cậu ấy nhé! Em hãy tự giới thiệu bản thân mình nào?""Xin chào mọi người tôi là Heulwen Outera. Rất mong được mọi người giúp đỡ.""Vậy thì em hãy đến ngồi ở bàn cuối lớp nhé! Dù sao chỉ còn trống mỗi chỗ đó thôi. Cô rất trông đợi vào em.""Ehh tiếc ghê vậy mà cậu ấy lại ngồi kế học sinh tai tiếng kìa."Đôi lúc lại gợi lên những hình ảnh quen thuộc... trong quá khứ."A trời ơi Yurihana rơi xuống nước mất rồi. Làm sao đây."Một làn nước…
× Thanh xuân chỉ trải qua một lần, thật may mắn vì hình bóng cậu đã trở thành một trong những mảnh kí ức đẹp nhất trong thanh xuân của tớ...---------------------------------------------chuyện tình thanh xuân vườn trường của Phạm Khánh An, một học sinh lớp chuyên Văn 11A2 và Nguyễn Hoàng , học sinh lớp chuyên Toán lớp 11A4.... Tay ôm chồng sách vở ôn luyện nặng trịch, bước đi từ tốn ngắm nhìn khung cảnh nắng vàng chiếu xuống những tán cây vẽ lên nền gạch hình dáng của nắng, trong đầu còn ngàn vạn suy nghĩ đang đan xen nhau thì vô tình "Rầm" một tiếng, còn chưa kịp hiểu người nào đã vô cớ đúng mình thì mở mắt ra, trước mắt An là dáng hình của một cậu trai, liếc vội qua bảng tên thì học lớp 11A4 | Nguyễn Hoàng,là lớp chuyên toán, chắc cũng là người được vào đội tuyển toán đây, nghe bảo lớp này toàn nam cực phẩm, nay được tận mắt chứng kiến đúng thật là như trong lời đồn...."Có sao không, xin lỗi nhé"...-----------------------------------------------Là tác phẩm đầu tay của mình, rất mong được mọi người đón nhận ạ, có gì sai sót hãy bluan lại giúp mình nha💓…
Lớp cô có học sinh vừa chuyển vềCậu học rất giỏi ,gia đình lại giàu nhưng có điều cậu..theo cô biết hình như cậu ấy bị trầm cảm,cũng không muốn tiếp xúc với aiCô thì đem lòng thích thú ,theo đuổi cậu .Năm cấp ba đầy rực rỡ, cô có được cậu nhưng rồi, cô lại chán.…
"Giữa những cơn mưa Hà Nội, anh và tôi gặp nhau, thoáng qua như hai kẻ xa lạ giữa dòng đời tấp nập. Nhưng mùi hương bạc hà ấy, ánh mắt ấy... đã khắc sâu vào tâm trí tôi suốt 7 năm dài."Thảo Chi - cô gái sống khép kín với những tổn thương chẳng thể xóa nhòa. Ký ức về người mẹ đã mất trong một cơn tai nạn, và bóng hình một cậu bé năm xưa từng giúp cô thoát khỏi bóng tối, là tất cả những gì cô mang theo suốt những năm tháng trưởng thành.Và rồi, vào một chiều mưa se lạnh, khi cô chuẩn bị bước vào cánh cửa cấp 3, cậu lại xuất hiện - như định mệnh sắp đặt. Nhưng liệu đó có thật là người mà cô đã luôn khắc khoải tìm kiếm?Giữa những cơn mưa và ngày nắng, giữa tổn thương và hy vọng, câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc của hai con người với quá khứ không trọn vẹn sẽ dẫn lối họ về đâu?"Có lẽ, ai cũng cần một ngày nắng cho riêng mình - ngày mà mọi nỗi đau đều tan biến, chỉ còn lại hạnh phúc vẹn tròn."Ngày viết: 25/1/2025Tình trạng: Ongoing…
Blog cá nhân về Min Yoongi, YoonMin couple và BTS. Ý kiến cá nhân nên chắc chắn sẽ có bất đồng quan điểm. Nhưng viết để lưu giữ là chính. Ai không thích cứ lướt qua đừng lưu luyến~*Don't reup and edit*…
Minh Khuê - một cô gái vì vài lí do trong quá khứ mà không thích sống ở thành phố nhưng lại bị bố mẹ bắt lên thành phố học. Cô phải xa bạn bè, xa nơi làng quê ấm áp nhưng liệu có buồn như cô nghĩ?Cô bắt đầu làm quen được với những người bạn mới, thích nghi dần với cuộc sống nhộn nhịp nơi thành thị. Và...cô gặp được "cậu ấy"?Liệu cuộc gặp gỡ này có đưa hai người đến với nhau, hay họ chỉ đi ngang qua nhau tạo thành một mối tình trong trắng của tuổi học trò?-----"Cậu hỏi cô: 'Tại sao lúc nào cậu cũng cười được vậy?' ...Cô mỉm cười, nhìn bông hoa nhỏ trong tay, nhẹ nhàng đáp lại: 'Đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu sao?'Chuông có gió sẽ kêuTớ bên cậu sẽ cười..."…
Tác giả:Tô Cảnh NhànThể loại:Đam MỹNguồn:jiegeng1210.wordpress.com, wattpad.com/user/jiegeng1210Trạng thái:FullThể loại: 1v1, HE, Vườn trường ngọt văn. Ngọt, ngọt, ngọt ~~ Cp [Lạnh lùng, đẹp trai, đánh nhau giỏi, học thần công x xinh đẹp tự luyến, tính cách tốt, học tra thụ]Chuyển ngữ: Cát CánhMặc dù Sở Dụ là một học tra không còn đường cứu chữa, nhưng không thể phủ nhận là cậu ta có gia cảnh tốt, nhan sắc lại còn cao đến mức khiến các bạn không thể không công nhận cậu là giáo hoa của trườgn tư nhân Gia Ninh.Cả trường đều biết, Sở Dụ nhìn không vừa mắt nhất chính giáo thảo Lục Thời, là người nhiều lần đứng nhất toàn khối, cầm nhiều giải thưởng thi đua tới nỗi mềm tay, trong trẻo nhưng lạnh lùng, tự gò bó chính mình, biểu tình như không hề quan tâm tới bất cứ thứ gì.Cho tới khi, sau giờ tan học, có người nhìn thấy trong rừng cây nhỏ của trường học, Sở Dụ lôi kéo tay áo sơ mi trắng của học thần, vô cùng đáng thương, "Lục Thời, cho em cắn một miếng thôi, em nhất định sẽ nhẹ nhàng mà."Lục Thời đưa tay để vào miệng Sở Dụ, "Cắn mạnh một chút cũng không sao."~~~Sở Dụ kinh hoàng phát hiện, chỉ trong một đêm, huyết thống kỳ lạ của cậu đã thức tỉnh, mỗi ngày phải hút vài giọt máu tươi mới có thể sống. Nhưng máu của tất cả mọi người đều vừa đắng vừa hôi, trừ.............Lục Thời.#Trời xanh nhất định đang hãm hại tôi#~~~Khi hai người hôn nhau, môi Lục Thời bị nứt ra, rớm chút máu, vừa thơm vừa ngọt, Sở Dụ không nhịn được liên tục liếm cắn môi Lục Thời.Lục Thời đỡ lấy eo Sở Dụ kh…
Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…