Karina là nắng , còn tớ là mùa đông.
Karina là nắng - ấm áp, nổi bật, là tâm điểm trong mọi lớp học, buổi họp trường, và... cả giấc mơ của tớ.Còn tớ? Winter. Một cái tên đã lạnh, mà con người còn lạnh hơn. Không bạn thân. Không ồn ào. Chỉ thích ngồi yên nhìn mọi thứ lướt qua.Tớ chưa từng nghĩ mình sẽ đứng cạnh Karina. Cho đến khi... cô ấy ngồi cạnh tớ vì thầy giáo sắp xếp lại chỗ.Từ lúc đó, nắng bắt đầu len vào mùa đông.Tớ không biết Karina có cảm thấy lạnh mỗi khi chạm tay vào bàn tớ không. Nhưng tớ thì thấy tim mình ấm dần lên.Đây là câu chuyện về những buổi học cuối năm, về những trang giấy có tên người ấy, và về một mùa đông lặng lẽ đã phải lòng mặt trời.…