(Y/n), a 920 year old female character is a new troll hunter, also being Claire's new best friend, Douxie was running the bookstore as usual, when it all turned new pages to his story... You have the feeling to think that he was from somewhere before, or "when" to be exact.A fan-fiction by the original series: Netflix and Dreamworks Animation's: Trollhunters by Guillermo Del ToroWARNING!: NOT EVERYTHING IS PERFECT IN THIS BOOK, THERE MAY BE SOME GRAMMATICAL ERRORS AND TYPOS!!…
Tên khác: Tìm kiếm hạnh phúc Author: MizuLoveHoneyViết ngày: 23/11/2020Kết truyện: ?? Nguồn ảnh: Somewhere on Pinterest :vThể loại: Tình cảm, nhẹ nhàng, namxnam (chính), các cp khác, có thể nhắc về đạo thiên chúa vì mình không theo đạo nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua Rating: 16+ Không thích thì click back!! >0
Trong sương mù của quá khứ, là ai ẩn mình? Trong đêm đen của ngày tàn... Là ai đang cứu rỗi? Huyễn tưởng, bất ổn, cứu rỗi, độc ác...Kẻ qua đường bước ra từ hư vô, mang tâm lý bất ổn ghim sâu vào từng thế giới, kẻ qua đường tự nhận mình là người bình thường dấn thân vào hành trình bất thường vô tận...Số mệnh đã định... kẻ cần chết sẽ phải chết, người không muốn chết, cũng phải xuống mỗ...Đây là hành trình của thu thê khắp vạn giới của một kẻ tự xưng là người qua đường, một kẻ bất ổn mang đến sự cứu rỗi cho những số phận khổ đau. Khoan... Hình như... Hắn chỉ cứu nữ nhân xinh đẹp thôi thì phải!P/s: Nói là truyện đầu tay thì không đúng, nhưng nếu nói về khả năng viết truyện thì tôi còn non lắm, mong các đạo hữu ném gạch nhẹ nhẹ thôi nha, từ còn có thể bị lặp hoặc câu chữ sẽ không được đồng nhất là không thể tránh khỏi, tại hạ đã ghi ở phần này, nếu các đạo hữu đọc mà thấy khó chịu, xin hãy lặng lẽ đi tìm truyện khác ạ.Lịch ra truyện: không cố định ạ, lúc nào có hứng thì mình viết à.…
BooMew Đây là tác phẩm đầu tay, còn non nớt, xin mấy tình yêu niệm tình gạch đá nhẹ nhẹ. Truyện Yêu Em Suốt Kiếp, dựa theo tính tưởng tượng của các Thiếu Nữ đôi mươi. Ai cũng từng trong tuổi yêu, ước gì bản thân trong những vai công chúa được các vị hoàng tử yêu chiều. Để thoả lòng mong ước mấy khi thành thật, Tác giả đã viết mẫu truyện này. Thể Loại: Ngôn Tình, Lãng Mạn, Sủng Vợ 1x1 pha lẫn một tý H nhẹ cao tùy hứng. Nam chính: Trác Vân Liêm. Nữ Chính: Diệu Cô mở miệng hỏi: " Anh đưa tôi đến bệnh viện? " Anh gật đầu, cô nhíu nhíu mày nghĩ "có người còn ít nói hơn mình" cô lại hỏi tiếp: "Vậy...vậy đứa bé có sao không?" Cô ngại ngùng ấp úp vì mẹ đơn thân đa số bị coi khinh, cô không muốn con cô bị như vậy nên... Cảm xúc lẫn lộn. Anh đứng nhìn cô, hồi nói: "Em không nhớ tôi?" Thấy cô lắc lắc gật gật, anh biết chắc chắn cô không nhớ. Nên anh nói thẳng "Hơn một tháng trước chúng ta có xảy ra quan hệ" Anh nhìn cô để xem rõ biểu hiện của cô hiển nhiên cô kinh ngạc rồi sau đó bình tĩnh lại. Diệu nhìn Anh, nhìn thật kỹ vào "Anh không cần đứa bé?" Không đợi anh trả lời lại nói tiếp: "Tôi thì cần, Anh đi đi, tôi kh kêu anh chịu trách nhiệm nên không cần lo" ...... Vân Liêm cũng ôm chặt lấy Diệu, cô là người anh không hối hận khi quyết định ở cùng một chỗ là người anh vĩnh viễn có thể tin tưởng. Hai người ôm nhau một lúc lâu, nhìn nhau rồi lao vào nhau ... Từng tiếng rên rỉ thở dốc trên xe không ngừng nghỉ mãi đến lúc có tiếng nức nở xin tha của cô gái thì mới chậm rãi dừng. Xong việc, Vân Liêm lấy…
Anh là gió, đi khắp bốn phương trời mang theo mình hơi lạnh đó.Những cơn gió luôn kéo những đám mây đi theo mình, có thể từ những cơn gió trở thành cơn bão,Em là nắng, trải khắp đất trời mang theo màu vàng của sự ấm áp,Những tia nắng xuyên qua khe lá nhỏ, đi theo sát bên anh mỗi ngàvy như thế. Nếu như anh là cơn gió lạnh thoáng qua đó thì em sẽ là tia nắng nhỏ luôn bên anh chỉ sợ anh thổi mây che mất em mà thôi. Và những tia nắng đó sẽ tắt và hoàng hôn đến, đêm đêm một mình anh chơi với án trăng. Khi bình minh đến những tia nắng đó sẽ trở lại và em sẽ cố gắng bên anh dù anh có thổi mây che em đi.ĐÂY LÀ BẢN CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢCOUPLE GỐC : MEWGULFTÁC GIẢ GỐC : _02Yzl03_LINK TÁC PHẨM GỐC : https://www.wattpad.com/story/239167805?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=purpleblue_taeguk&wp_originator=NcxSNbrp1ej3Y0h7PGCOQFYyxchAdA92qMdWjULCbRUID%2FBe9lU18mxFNpIRopJ76RWXOudUrI5NAx1HPHp56HudlGaOYssyCGGp0QK2u%2BdaWINNbEsvG%2BzZc7ylOjcm…
Jaehyun ngẩng mặt lên, đôi mắt tràn đầy sự nuối tiếc. "Juyeon à... Hãy hiểu cho anh. Không ai trong chúng ta là vấn đề trong chuyện này cả, mọi thứ đều là do hoàn cảnh của đôi ta mà thôi. E- em là người anh thân nhất mà". Trong một khắc thoáng qua, chất giọng ngọt ngào kia dường như đã ngắt quãng. Ngập ngừng và nghẹn ngào, Jaehyun nói tiếp "Anh sẽ không bao giờ ngừng quan tâm đến em. Anh thực sự rất, chết tiệt, xin lỗi. Chỉ tới khi cậu nhận ra cả căn phòng đã chết lặng cùng với lời xin lỗi của Jaehyun, khi mọi thứ bị bao trùm trong bầu không khí gượng gạo tràn ngập nuối tiếc, Juyeon mới ngẩng mặt lên nhìn anh. Cậu chẳng còn gì để nói cả. Tất cả ngôn từ, giới từ cùng liên từ dường như đều lẫn vào với nhau nơi đầu lưỡi, phác thành một bức họa xấu xí về một tình yêu đang chìm vào hồi kết.Chẳng còn cách nào khác để nói câu "Chúng ta không thể ở bên nhau" ngoài cách này.____✓ Tác giả: anon7912✓ Link: https://archiveofourown.org/works/31933597 ✓ Tag: Canon Compliant, Angst with a Happy Ending, Internalized Homophobia, Coming Out, Love Confessions, Somewhat Unhealthy Coping Mechanisms✓ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang ra khỏi blog.✓ Người dịch tự chia chương.✓ Người dịch đảm bảo theo sát ~80% tác phẩm, 20% còn lại là cách diễn đạt bị thay đổi để đảm bảo tính tự nhiên của giọng văn trong tiếng Việt. Nội dung không bị thay đổi.…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…