Cô là một người hiền lành, tốt bụng. Là con ngoan trò giỏi, đc bạn bè quý mến. Nhưng vì một lí do nào đó mà bắt đầu từ lớp 4, cô bắt đầu thu mình lại, không làm bạn với ai nữa! Tưởng chừngcuộc sống của mình sẽ mãi mãi như thế thì trong năm học mới này lại có rất nhiều điều đg chờ cô. Một khởi đầu đẹp, một tình bạn mới và quan trọng hơn đó chính là một tình yêu lãng mạng giữa cô và anh. Mới mn vào đọc câu chuyện tình yêu lãng mạng của tuổi học trò đầy hài hước và đậm chất ngôn tình đầu tiên của Mei nha!!!…
Tác giả:Linh HyThể loại:Ngôn TìnhNguồn:KitesvnTrạng thái:Full         Đánh giá: 8.0/10 từ 111 lượtNăm 15 tuổi, Lâm Hàng Cảnh xa cha, đơn độc đi phương bắc đến nhà bạn của cha mình là Tiêu đại soái để ở nhờ, đây là lần đầu tiên cô gặp Tiêu Bắc Thần.Năm 19 tuổi, Tiêu Bắc Thần bắn chết mối tình đầu Mục Tử Chính của cô, thậm chí cưỡng ép cô một cách điên cuồng...Hai năm sau, khi cô và Tiêu Bắc Thần gặp nhau lần nữa, cô đã là vợ ân nhân của hắn. Còn hắn thà bội nghĩa cũng không từ thủ đoạn ép cô về bên mình.Sự dối trá của hắn, sự tàn nhẫn của hắn, sự điên cuồng của hắn, sự cố chấp của hắn...Vì cô mà hắn bày mưu hết lần này đến lần khác, cũng chỉ để giữ cô, nhưng lại không có được trái tim cô.Hắn dốc lòng vì cô, nhưng trong ánh mắt sáng ngời của cô, hắn yêu đến hèn mọn. Suy cho cùng vẫn là tình đậm sâu nhưng duyên phận mỏng.Sống chết, xa cách, loáng cái đã bảy năm. Tiêu gia giàu có ngày đó nay đã lụn bại, thành trì lớn như vậy nay chỉ còn hắn và cô, tình yêu sâu đậm mà tuyệt vọng này liệu có thể xóa mờ hận thù vô hạn?…
▪︎ Cảnh báo : Suy vaicalon, đừng đọc nếu không phải gu, np, r18, rape, có xu hướng 44, bệnh tâm lí và ám ảnh, ngược hoàn cảnh không ngược tình cảm, có ooc, lệch nguyên tắc...." Cút ra đi thằng dị tật, đừng đụng vào người tao "" Đừng lại gần tao, tao không muốn bị giống mày-- "" 𝑻𝒂̣𝒊 𝒔𝒂𝒐 ? "" M-Mẹ ơi, con đi cùng mẹ được không ? " " Ngồi im ở đó đi, tao sẽ quay lại sau--"" 𝑻𝒂̣𝒊 𝒔𝒂𝒐 ? "" l-lạnh quá, bao giờ mẹ mới về vậy, con muốn ôm--Mẹ ơi "Tôi nghiệp thằng bé, trên người chỗ nào cũng có vết thương hết. Tôi nghe nói mẹ nó bỏ nhà đi rồi đấy, không thấy bố nó đâu chắc là gái ngành rồi--Thật vậy sao, ôi trời hôm nọ thấy trên tầng ồn ào lắm chắc là thằng nhỏ đã bị đánh dữ dội--Tiếng nói dần biến dạng đi hẳn, mắt em ươn ướt, nó trông thật mờ ảo làm sao--Những khuân mặt méo mó, những lời nói giả tạo đầy móc mỉa. Giọng nói đầy thương hại nhưng lại thấy hả hê--Một sự thật trần trụi được phơi bày Em--bị bỏ rơi thật rồi...Mệt quá--Thật muốn ngủ...▪︎Truyện giả, nhân vật giả mong độc giả không lầm tưởng với thực tại ạa▪︎ Truyện thuộc về AU mong các độc giả không mang đi đâu hết ạa…