Aeri đã thừa nhận trên sân thượng của ký túc xá.Tác giả: winternet (honeyeji)Người dịch: tbeoo_Link gốc: https://archiveofourown.org/works/28073730Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, không reup/ chuyển ver.…
Đôi khi thế giới bên ngoài thật ồn ào với Karina, Ningning luôn khiến chị cảm thấy an toàn.Tác giả: eos (collaredjoon)Link gốc: https://archiveofourown.org/works/28228098Người dịch: tbeoo_Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, không reup/ chuyển ver.…
"anh còn lại gần tôi thì tôi sẽ đánh gãy xương anh đấy.""biến thái! Anh còn định giở trò vô liêm sỉ đến bao giờ nữa hả?!""tôn trọng phái nữ một chút đi!"Licht rất mến một người cựu đồng đội nữ. Cô ấy là cung thủ, bắn đâu trúng đó, có chạy đằng trời cũng không thoát được mũi tên của cô. Cô ấy có thể nhìn được rất xa vì vậy mà tên của cô được định hướng rất tốt. Và cô ấy khá bạo lực với Licht, cô gần như chỉ muốn giết anh ta đi cho xong.Nhưng mà, không giống với cô... Licht rất thích cô, là rất thích, rất thích. Anh thích trêu chọc, làm vẻ mặt, tính cách biến thái để tiếp cận hay làm thân với cô nhưng mà phương án này bất thành. Đối với Licht thì cô là một thiên thần, là một cô gái dịu dàng nhưng không phải với anh. Không cần cô thích anh vội, từ từ nhưng lâu bền là được.…
Link ảnh bìa: https://imgur.com/gallery/EhTbXVui lòng chưa đem đi khi chưa cho phépVì mình ủ khá lâu, từ trước thi, vừa thi xong viết tiếp nên có chỗ sẽ bị kiểu lạc quẻ và nhạt ấy. :< Thật lòng xin lỗi...…
Hán Việt: Bạch nguyệt quang hồi lai hậu thế thân ly khai liễuTác giả: Tiết Hỏa HỏaTình trạng: Hoàn thành - chính truyện: chương 1-110 ( đã hoàn ) - phiên ngoại: chương 111-198 ( đang lết )Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Cẩu huyết , Thế thân , Tra công…
Tình cảm không đơn giản muốn chấm dứt là chấm dứt. Anh đã trở thành kẻ nghiện, tình yêu anh dành chô cô là cả màu xanh. Nhưng bọn họ không thể bên nhau trọn đời. Bầu trời, em phải hạnh phúc. Anh chỉ nên là kẻ nghiện, kẻ nghiện của bầu trời..."Tôi là kẻ nghiện, thế gian tươi đẹp này tôi chẳng đáng. Em là bầu trời, thế gian tôi cần chỉ mình em. Hãy để màu xanh làm chứng cứ, hãy để em trong trái tim xanh. Kẻ nghiện của bầu trời. Kẻ nghiện trời."Catbeis's story…
Khi trái tim lỡ nhịp!(Heartbeat)---Yêu đơn phương chính là một thứ tình cảm đáng sợ nhất trên thế gian, vậy mà tại sao, cậu vẫn cứ đâm đầu mà chẳng thể tìm ra lối thoát!…
Đây là ship Error x Ink nên ai không thích thì lượn ra chỗ khác và đây là fandom nền chắc chắn sẽ có thể không giống những nhân vật trong phim.Đây là các ship của mịErrorInk KillerNightmare CrossDreamHorrorFarmDustswap/blueGenoreaper và một số diễn viên khác:))AHEMHello, mị đã trở lại r đây, m.n nhớ mị k? mị là hyangel đây=) mị biết là mị không nổi tiếng nhưng mà đây là đôi lời tớ muốn thông báo với những người đã đọc qua cái truyện mà mị làm ở acc cũ.Truyện đó sẽ không có p2 nên mọi người hãy xem chương 1 đã là kết thúc của nó nhé, hơn nữa như tớ đã nói, tớ đã quên mk và email để khôi phục lại acc đó nên bây giờ tớ sẽ bắt đầu lại từ đầu, tớ biết là nó sẽ không dễ dàng gì nhưng tớ cũng hết cách rồi.…
"Bộ tụi mày không thấy thằng Nam dạo này nó kỳ kỳ hả?" Ba cắn cắn ống hút, ly nước mía đã bị bỏ rơi đến tan cả đá. Thằng Triều ngồi kế bên nhướn mày, tay nó vẫn đang bấm bấm gì đấy trên con Nokia đời Napoleon còn đánh cầu lông của mình, thoạt nhìn thì trông không quan tâm nhưng thật ra là đang giục Ba nói tiếp. "Ý tao là, dạo này tao thấy nó hơi trốn hẹn với tụi mình, hồn vía mấy bữa nay cứ bây bổng đâu đâu. Tao gọi mấy lần mới tỉnh ra." Cái ống hút tội nghiệp kia giờ đây đã bị cắn nát bét, Ba lẩm nhẩm những lần thằng bạn thân của mình bị mất hồn. "Có khi nó bị bỏ ngải rồi đấy." Sau một hồi im lặng suy ngẫm Triều lên tiếng, nó gật gù với bản thân vì chính kiến hợp lý của mình để lại Ba và Lào nhìn nó đầy chán nản."Thật luôn? Đó là thứ đầu tiên mà mày nghĩ tới à?" Lào thở dài, nó lắc lắc đầu quá quen với cái suy nghĩ thất thường của thằng Triều. "Sao mày không nghĩ cái gì bình thường chút đi, chẳng hạn như Nam nó biết yêu chẳng hạn?"--Longfic đang trong tình trạng ngừng sáng tác do writer bị bí ý tưởng.…