"Là anh sai... vì không chịu tin em. Anh để cơn ghen lấn át lý trí, để tự tôn dày vò trái tim mình, để em một mình đối mặt với tất cả...""Em cũng sai... em không nên im lặng, không nên để anh hiểu lầm lâu đến vậy... Nhưng em sợ. Em sợ nói ra, anh sẽ càng ghét em hơn."…
Mỗi mùa đều có sự đặc biệt của nó , tháng 12 cũng vậy. Nó là tháng của Taehyung , là tháng lạnh lẽo nhưng khiến trái tim Hoseok yêu thương và cũng đau đớn biết mấy.Giá như là ngọn gió nhẹ không màng sự níu kéo. Giá như là lá cây cứ theo quy luật héo tàn mà rơi rụng. Giá như tình cảm trong tim Hoseok không quặn đau mà nhắc tới sự tồn tại của nó từng hồi....Thì Hoseok đâu phải thương mãi một người vô tâm với mình nhiều như thế.Hai kẻ ngốc cứ cho là mình thông minh , lại mang trong lòng tình đơn phương sợ người kia biết được.Là đau , là thương , là chiều vàng thu nhạt trong gió mát , là nỗi khắc khoải mùa tuyết rơi về , là tình Hoseok chỉ mình anh hiểu , là lòng Taehyung chẳng thể nào quên.Tháng 12 dù có lạnh thật , vẫn còn tháng 2 Hoseok ở bên tỏa nắng vàng....…
Kiếp trước Kim Thiện Vũ cắt đứt quan hệ với gia đình đi tha hương cầu thực, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Kim Thiện Vũ quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Kim trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên.Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà họ Phác cách vách. Nhà họ Phác là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu.❌CV chưa có sự cho phép của tác giả, mong các bạn không đưa đi đâu nhé ❌…
Title: LimoniumAuthor: EverclearCategory: Đam mỹ, fanficCouple: Asahi x Haruto (Treasure)Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả, mục đích viết phi lợi nhuậnSummary: Gửi em bó hoa Salem tươi đẹp nhất!Warning: Tình tiết hoàn toàn không có thật, tất cả là sự tưởng tượng của tác giảNote: CẤM SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
"Một tình yêu có màu hồng hay là màu của nước mắt? "📌 16.06.2023 - 06.07.2024 Một số tình tiết được lấy ý tưởng từ các fanfic khác Bối cảnh nhân vật trong vài chương được sử dụng tham khảo theo film "Điều ước cuối của tù nhân 2037"author: @ydcutineeee_…
Chập chờn như tín hiệu yếu ớt mỗi lần đôi ta nhung nhớ về nhau.Tràn bộ nhớ khi những cái ôm cái chạm hoà quyện. Pin dự phòng, dù cố gắng níu giữ, chẳng thể bù đắp khoảng trống giữa hai trái tim. Mất kết nối, cũng như khi yêu thương chẳng còn cách nào chạm tới nhau.…
Tác giả: Thính Nguyên.Nhân vật: Văn Chu Nghiêu × Lâm Du.Nhân vật chuyển: Nghiêm Hạo Tường × Hạ Tuấn Lâm.Văn án:Kiếp trước Hạ Tuấn Lâm cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Hạ Tuấn Lâm quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Hạ trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên.Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà Lão Nghiêm cách vách.Nhà họ Nghiêm là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu.…
chúng ta bắt đầu tình yêu đẹp ấy vào một ngày mưa cuối mùa hạ nhưng cũng kết thúc nó vào một ngày mưa cuối mùa hạ !mong mn ủng hộ bộ fic đầu tay này của mình nhé.…
Sau khi làm nha hoàn thông phòng của Nhị gia,Dư An mới tin tưởng tính tình của Nhị gia không phải xấu xa mức bình thường.Sau, nàng lại phát hiện có đôi lúc Nhị gia cũng rất tốt,Chịu dạy nàng đọc sách viết chữ, mua điểm tâm, đồ ăn ngon cho nàng, mang nàng ra phủ dạo chơi.Điều kiện là,Ngoan ngoãn cho hắn 'làm', nũng nịu nói lời hay với hắn.…
Daou kết hôn với Offroad dưới sự ép buộc của hai gia đình Offroad từ nhỏ đã thích Daou nên luôn lẻo đẽo theo sau lưng anh cậu coi anh như mặt trời còn anh một người kiêu ngạo luôn coi cuộc hôn nhân này là một trò cười mà anh muốn trốn tránh vì vậy mà suốt từ khi kết hôn anh luôn tránh mặt cậu còn không thì cũng làm tổn thương cậu đủ kiểu mãi cho đến năm thứ 4 khi hai người kết hôn một chuyện đã xảy ra thay đổi cuộc hôn nhân đã sớm rạn nứt này…
có những thứ tình yêu không sinh ra để dịu dàng, không sinh ra để người ta nâng niu hay trân trọng. có những tình yêu ngay từ giây phút đầu tiên đã là sai lầm, là một liều thuốc độc ngấm vào máu, không cách nào rút ra. nó khiến người ta điên cuồng, khiến người ta dằn vặt, khiến người ta hận đến mức chỉ muốn xé nát tim mình ra để xem trong đó rốt cuộc có cái gì mà lại đau đến như vậy.…