Gem và Fot là hai con người hai cá thể khác nhau nhưng lại chung cảnh ngộ là gặp những chuyện của thế giới thứ 3 , một thế giới không phải ai cũng tin là nó có thật , liệu hai người sẽ gặp phải những chuyện gì đây ?Truyện chỉ thuộc trí tưởng tượng của tác giả , không áp đặt ngoài đời thật…
Lời DẫnCậu Ta không phải người, là một con quỷ bị người đời ruồng bỏ. nhưng tôi sẽ không ngần ngại đứng ra bảo vệ cậu ta vì cậu ta là của tôi!Jinmin: Trên đời này chẳng có ai cần tôi, tôi chỉ là một kẻ bị ghét bỏ...Bên cạnh Sunyu Master mỉm cười với một khuân mặt tà mị- Tôi cần cậu" nói đi, thích trên hay dưới?Jinmin: ...."!…
Tập tành viết theo mấy cái gọi là thả cmn thính ấy mà...Ngu văn + cuồng đam + ARMY = Hủ nam Ami phá hoại ... A huy huy.Ta bias Jimin nhá, nên việc viết allmin là chiện bình thường, âu kê?!…
Đây là truyện có tính hài hước. Kể về một năm học đáng nhớ và cô vô vàn kỉ niệm đối với 6A3 !!! Khi đọc xong truyện này, 6A3 hãy luôn trân trọng khoảnh khắc khi ở bạn bè khi còn có thể. Mãi mãi vẫn muốn là thành viên 6A3 !!!…
Giường bệnh lạnh lẽo. Chiếc nhẫn ngay ngắn trên gối. Tất cả đều im ắng, người đã đi rồi.Hai giờ sáng, Nguyên không thể chợp mắt, từng cơn đau đầu quặn thắt. Có những giấc mơ thật ảo không phân biệt nỗi. Dường như là tiếng lòng, cũng xa lạ lắm. Bên chiếc sofa chỉ còn ba mệt mỏi chợp mắt. Họ là gia đình, là người thân, là máu huyết nóng ran chảy nơi cô. Anh là tất cả tình yêu của cô. Và chính cô, đã mang đến tất cả tai họa, tất cả nỗi đau. Cô nhớ ánh mắt cô ta nhìn trừng trừng, giọng nói cay nghiệt, hận không thể giết chết cô ngay lập tức. Từ 8 năm trước, tất cả là ở cô.-----Điện thoại khẩn không bao giờ và trong tình hình của Nguyên lại càng không bao giờ Quốc muốn nó đến. Trong anh trống rỗng: Nguyên bỏ đi.Lần đầu tiên khóe mắt người quân nhân ươn ướt, những dòng chữ cô để lại như từng nét từng nét cứa vào tim anh. "Để em ra đi, để em giải thoát!" - vỏn vẹn đôi lời Nguyên dành cho anh.------Phiên tòa của Quân lạnh như từng cơn mưa giông ngoài trời. Kết thúc lặng im và án treo. "Cảm ơn anh vì đã yêu em!" - Đầu Quân trống rỗng. Những kí ức, kỉ niệm ùa về, nó rất đẹp, mãi mãi rất đẹp vì Nguyên ở đấy, đã từng ở đấy.------Singapore ngày đầu hạ, gió nhẹ, nắng nhẹ. Căn phòng màu xanh thư thả và thanh khiết.Sài Gòn nắng gắt, nắng gao, nóng hừng hực như lòng ai chưa bao giờ ngừng tìm kiếm ai.Sài Gòn nóng. Đến phát điên. Người Sài Gòn nhanh, chen chúc từng phần ngàn giây để tìm cái mát. Ai nhanh kẻ đó thắng, giành đến cùng cái tự cho là của mình. Và Sài Gòn cũng nhẹ khi những tâm hồn…