Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
303 Truyện
Mười Mùa Đông Dịu Dàng

Mười Mùa Đông Dịu Dàng

2 0 1

Văn án 1:Tân Xuyên bệnh viện thành phố nổi tiếng khoa giải phẫu thần kinh có một vị tuổi trẻ bác sĩ Thẩm Quyến, thái độ xa cách,lãnh đạm,đối với tất cả phụ nữ , duy nhất chỉ đối với một người tên Tô Dạng lại không giống như " người bệnh" bình thường khác." Bác sĩ Thẩm, tôi có phải bị chấn động não không?"" Bác sĩ Thẩm, dường như có gì trong đầu tôi, có chút đau.""Bác sĩ Thẩm .... "Sau đó , Tô Dạng Nhiên làm bác sĩ Thẩm phát giận.Thẩm Quyến: "Có muốn tôi giải phẫu hộp sọ của cô,để nhìn trong đầu là cái gì không?"Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười sáng lạn: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."Văn án 2:Lúc học lớp mười, Tô Dạng có thích Thẩm Quyến suốt một thời gian dài, vô số lần tỏ tình đều thất bại, trong một lần tức giận tỏ tình bị thất bại lại hướng về anh mà cứng nhắc cưỡng hôn.Sau đó một ngày, một năm sau, bọn họ gặp nhau lần nữa.Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, cô liền hào hứng hỏi Thẩm Quyến."Thẩm bác sĩ, em nghe người ta nói bác sĩ khoa ngoại thể lực bình thường đều rất tốt, thật hay giả?"Thẩm Quyến lườm cô một cái: "Tốt hay không trong lòng em không rõ sao?"…

đọc cái này nếu cậu lạc đường, vì tớ cũng thế

đọc cái này nếu cậu lạc đường, vì tớ cũng thế

0 0 1

"Xuyên suốt năm năm qua, số lần mình khóc có lẽ cũng đến hàng nghìn. Vì mình mít ướt mà, và hơn một trăm lần ở kia mình nói ấy, mình nghĩ đó là một trăm lần mình đã chết, và sống lại.""Mình đã nghĩ quên đi thì sẽ không còn lặp lại trong vòng luẩn quẩn ấy nữa, và cũng từng đau khổ biết bao khi lại khóc thêm những lần cho cùng một nỗi đau mà mình tưởng rằng đã lành từ lâu.""Có lẽ mình chỉ không muốn rơi lại vào vòng lặp, không muốn sống những ngày vô định không có mục đích, không muốn trải nghiệm lại nỗi đau từ tình yêu lẫn việc mất đi người thân bên cạnh một lần nữa... lặp lại, mất đi, nhưng có lẽ cái mình sợ nhất đó chính là kỳ vọng của bản thân.""Mình biết sau này búp bê sứ sẽ lại vỡ, lần vỡ tiếp theo bao giờ cũng đau đớn hơn lần trước, nhưng giờ đây mình đã ít nhiều quen với việc bị ném rơi và tự gắn mình lại, vì mình biết, vết thương dù không lành lại như cũ, nhưng dù ít dù nhiều, mình cũng đã dán băng keo lại rồi.""Hãy tiếp tục vỡ tan đi vì kiểu gì cũng sẽ có một ngày chiếc bình rơi nhẹ hơn".Mình không viết seflhelp dạy đời, cũng chẳng cố gắng để trở thành một lời khuyên cho ai cả. Đây đơn giản chỉ là nhật ký của mình - những dòng chữ được chắt chiu, được gom nhặt từ hơn một trăm trang nhật ký mình đã viết suốt từ năm 2020 đến giờ. 100 lần khóc trong năm năm à, không phải đâu vì con số có lẽ phải hơn cả nghìn... 100 lần viết nhật ký và có lẽ lần nào cũng khóc cả. "búp bê sứ bị vỡ, chẳng sao cả vì mình dán keo màbúp bê sứ lại vỡ, chẳng sao cả vì mình đã từng d…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

112 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…