Author: Lee Min HaRating: TViết nhân một ngày Hoya vừa hé lộ rằng đã chuyển qua uống sữa đậu nành vì một người quen nói nên thử =)))"Trong không gian, nếu 2 đường thẳng đã từng cắt nhau thì chúng chỉ có thể cắt nhau duy nhất một lần và rồi cách xa mãi mãi....Nhưng cậu và anh, dù từng cắt nhau nhưng vẫn sẽ mãi song song và tiệm cận nhau, cùng nhau tiến về tương lai...."…
"Có 5 năm, 10 năm, 20 năm hay cả đời anh cũng không thể quên đi em. Do anh tệ hại, không đủ trưởng thành để bảo vệ người đã từng che chở anh. Em ơi, đợi anh, anh sẽ đến, để lại yêu em"…
- Original writer: soobuns (https://archiveofourown.org/users/soobuns/pseuds/soobuns)- Original work: Yeppi you gonna love (https://archiveofourown.org/works/56829946)- Summary:"Mình đang hỏi xin cái điện thoại của mình cơ, Yeppi" Anh vừa nói vừa nháy mắt.Rồi sau đó chỉ với một cái xoa đầu tinh nghịch làm rối tung tóc của cậu, Jaehyun đứng thẳng người dậy và bước đi, để lại sau lưng một Sungho hoang mang đang đỏ bừng.Cái quái gì vừa mới xảy ra vậy?Sao Jaehyun có thể rời đi dễ dàng và để Sungho ngồi đây như một mớ hỗn độn vậy cơ chứ? Và Yeppi là biệt danh kiểu quái gì vậy trời? Không phải là cậu không quen với những trò đùa của anh, nhưng hôm nay có cái gì đó khác lắm, cứ kỳ cục sao ấy. Sungho muốn chửi thề quá đi mất.Myung Jaehyun đúng là Myung Jaehyun mà. Butter Myung ngu ngốc.-Hoặc , Jaehyun thì không thể dừng việc gọi Sungho là Yeppi.Còn Sungho thì không thể thôi nghĩ rằng Jaehyun chỉ đang trêu chọc mình cho vui thôi.…
ᡣ𐭩 tác giả: 毛毛小薯ᡣ𐭩 bản dịch: woomnyungz là định mệnh ᡣ𐭩 link truyện: https://weibo.com/ttarticle/x/m/show#/id=2309405065615043068083&_wb_client_=1BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ OOC NGHIÊM TRỌNG, WOONHAK TRONG TRUYỆN LÀ NHÂN VẬT ĐÃ TRƯỞNG THÀNH. TÌNH TIẾT HƠI 16+ NẾU BẠN NÀO CÓ HƠI NHẠY CẢM VỀ VẤN ĐỀ EM WOONHAK CHƯA ĐỦ 18 TUỔI THÌ QUAY XE NHANH NHA Ạ.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
Jaehyun nổi tiếng nhờ ngoại hình và tính cách bạo lực của mình, thường xuyên trêu chọc học bá của trường là Sungho.---------------------⚠️ LƯU Ý: Truyện không có tham khảo, tất cả đều chỉ là fanfic và không có thật----------⚠️ KHÔNG ĐƯỢC PHÉP LẤY CẮP Ý TƯỞNG khi chưa có sự đồng ý của tác giả ----------⚠️ Đây là truyện về otp của tác giả, notp hay như nào đấy thì mời sang bộ truyện khác đọc tránh đục thuyền.----------💞 Mọi người đọc truyện vui vẻ 💞Chuyển từ Mangatoon sang với bộ cùng tên.…