Có những chuyện, gặp nhau dễ than vãn hơn xa nhau. Thành ra những con người từ thân đến mức không có gì là không kể lại trở thành im lặng đến mức muốn kể cũng không biết kể gì. Đơn giản vì thời gian và khoảng cách đã đẩy chúng ta xa nhau... Nếu chúng ta bỏ qua nhau, liệu ai đó có buồn không?!…
Một người không biết mình là ai, lưu lạc đến nơi kinh thành Trường An này bằng cách nào. Từ nhỏ được nhận nuôi bởi một người họ Tịnh, đến năm mười lăm tuổi được đưa vào cung tuyển tú trong lòng mặc dù kháng cự nhưng chẳng làm gì được. Một người là vị Vương gia phong tình, bản tính có chút phóng đãng. Mặc dù tính cách của hắn là vậy nhưng chưa một lần động chạm đến quy tắc của mình, đó là "đến chốn lầu xanh nhưng không tìm ong bướm mật ngọt, không cách vài ngày lại nạp tam thê tứ thiếp". Trải qua bao nhiêu khổ cực đắng cay cùng nhau. Giúp hắn lên ngôi Hoàng thượng một cách thuận lợi, được hắn tấn phong thành Hoàng hậu, cai quản một cung. Thế nhưng so với ba ngàn giai nhân trong hậu cung mà hắn nạp thì cuối cùng hắn cũng thay lòng. Vứt bỏ Quan Nguyệt vào chốn lãnh cung lạnh lẽo, cùng Hoàng quý phi bức nàng đến điên dại. "Chốn lãnh cung lạnh lẽo một mình thiếp ở đây, liệu Hoàng thượng còn nhớ những ngày tháng năm ấy?" "Hoàng thượng, người xem tuyết rơi rồi. Thật giống quang cảnh năm ấy thiếp và người lần đầu gặp gỡ..." "Con của chúng ta mất rồi, không còn ai bầu bạn cùng thiếp ở nơi lạnh lẽo này nữa..." Trung thu năm ấy Quan Nguyệt không biết trốn ra bằng cách nào, đứng trên tường thành với đầu tóc rối bời, y phục vừa rách lại bẩn. Quay đầu nhìn hắn rồi nở một nụ cười bi thương, sau đó thả mình rơi tự do xuống dưới chân thành. Thi thể Quan Nguyệt dần lạnh đi, có điều trước khi nàng nhắm mắt người ta thấy từ đôi mắt phượng u sầu ấy rơi giọt nước mắt cuối cùng, chẳng biết giọt nư…
truyện ngắn học đường bộ đầu tiên yuuki(hoa hướng dương) viết nên mong mọi người ủng hộ mk nhìu nha.Truyện 4,5 chap thôi à. mọi người ủng hộ nhìu nha.Yêu yêu yêu lắm…
Giá như tôi không giữ cô ấy bên tôi thì có lẽ bây giờ cô ấy đã có cuộc sống hạnh phúc như bao người phụ nữ khác.... Đã có một mái ấm hạnh phúc.... Có thể nghe tiếng trẻ con kêu mẹ ơi....…
Có thể những tập văn tôi đăng tải có thể làm mọi người cảm thấy kỳ lạ, bởi nó là coulpe nhỏ bé hơn hạt cát, chiếc thuyền kỳ lạ đến bất ngờ, như ở phần tag, tên của 2 thí sinh trong vote for five đang hiện hữu, và tôi sẽ viết những đoạn văn dang dở về họ. Có thể còn một số người khác nữa, nhưng vì ý tưởng còn đang lượn lờ trong đầu chưa kịp gõ thành chữ. Pick của tôi là JBin là Trương Duy Thiện là Nhây Bin. Tôi yêu thích anh ta, tôi thích từng cử chỉ hay lời nói, hành động, dù quá khứ anh ấy có thế nào, ra sao, tôi đều thích. Thế nên, couple mà tôi viết đều liên quan đến anh ấy, trên hoặc dưới, trong hay ngoài, tôi thích hết, nhưng có lẽ tôi nghiên về vế hai hơn.Nếu như mọi người không thích thì đừng đọc, cũng đừng nói lời cay đắngTruyện không áp dụng vào đời thật, người thật.Truyện có thể có yếu tố R18Xin cảm ơn…
Bạn có thể tưởng tượng năm 20 tuổi cái tuổi đẹp nhất của con gái Linh Linh đã bỏ mặc mọi thứ cô đã bỏ ngoài tai nhiều lời khuyên , mắng chửi dè bửu để sinh con dù cô biết vĩnh viễn bố của đứa bé sẽ không bao giờ biết sự xuất hiện của cô và đứa bé ! Hôm đi sinh trời mưa rất to nhà người ta thì tất bật người ra người vào còn cô đi đẻ vỏn vẹn 1 làn quần áo và không thể thiếu Đinh An và Ánh Hào ! Rồi ngày định mệnh cô gặp lại bố đứa bé ! Anh ta là ai ? Tổng tài bá đạo háo sắc , tay săn gái , thừa kế tài sản kếch xù từ gia tộc , nổi tiếng nhiều khía cạnh ,....…
Liệu hai người có những khác biệt với nhau liệu họ có đến được với nhau hay không ?câu chuyện xoay quanh hai thái cực là Hùng và Trường hai người bạn cùng lớp vô tình Hùng lại thích Trường nhưng không dám nói ra liệu cậu có thể lấy được trái tim của Trường hay không ?…