one hundred days love you - |ssamkkura|
bối cảnh: Thuỵ Sĩ những năm 1900s- châu âu chỉ đẹp khi có em bên cạnh -…
bối cảnh: Thuỵ Sĩ những năm 1900s- châu âu chỉ đẹp khi có em bên cạnh -…
Kể cả khi em không còn nghe thấy điều gì nữa, anh vẫn sẽ viết lên những nốt nhạc cho cuộc đời của em.(câu chuyện về một cuộc hành trình đi vào thế giới lặng yên, chữa lành những tổn thương và tình yêu không cần phải cất lời.)…
Nhìn tên là biết kết rồi đóHong dui dẻ gì đâuAi muốn đau khổ tột cùng thì lên đây với toai…
Viết cho một mùa hè đáng nhớ. Tuy rằng mã Tri kỷ là quá đẹp, quá mỹ mãn ở thế giới thực rồi, nhưng vẫn mong họ có thể đến được với nhau ở một thế giới song song khác, một thế giới fanfic nơi mà ai cũng được yêu thương và có quyền được mộng mơ.Thể loại: fanfiction, giới giải trí.Bối cảnh tưởng tượng 5 năm sau. Tên các nghệ sĩ là cue bừa chứ không có dụng ý gì khác (vì tui k đu Vbiz nên nhớ tên ai thì đưa người đó vào thôi).Cốt truyện hoàn toàn là tưởng tượng, vui lòng không liên hệ tới người thật.…
Au: YuYingDuo Bùi Công Nam w Duy Khánh ATVNCG2024 và 1 vài anh tài khácLưu ý: OOC, sản phẩm hoàn toàn là hư cấu dưới ngòi bút của mình, vì mình quá yêu đôi bạn nên muốn viết 1 chút làm kỉ niêm. Các nhân vật trong truyện không thuộc sở hữu của mình.…
Hoài Nam và Tấn Khoa đang học cách yêu.…
"cuộc đời có hai loại cảm xúc chính - vui và buồn, em buộc phải tập làm quen và hòa hợp được với nó"…
Rõ ràng là chỉ muốn chỉnh đốn cậu học sinh cá biệt Choi Yeonjun kia một chút thôi...Main : Soojun Side : Taegyu, SsamkkuraLowercases HAPPY ENDING…
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch KhởiNgười dịch / Edit : Snowie...----------Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...…
- jeon thỏ thích ăn cà rốt và uống sữa chuối…
Daou từ đầu đã tiếp cận tôi có mục đích. Anh dành 10 năm để dệt nên giấc mơ cho tôi. Chàng trai đã kéo tôi ra khỏi bùn lầy cũng đã tự tay đẩy tôi vào vực thẳm....Vào mùa đông lạnh giá, tôi bị đâm 7 nhát dao, kẻ giết người là cha tôi. Đây là con đường tôi tự chọn. Việc Daou muốn làm, tôi sẽ thay anh làm.…
Kang Taehyun và Choi Beomgyu kết hôn được 5 năm, bên ngoài nhìn vào có thể thấy họ sống hạnh phúc nhưng thực chất đoạn tình cảm đã tan vỡ từ lâu•Original fic: [LiChaeng] Thánh Đườnghttps://www.wattpad.com/story/361425682?•Author: @lavender_CR•Edit, switch ver: bamkyucookie •Warning: Bản chuyển ver, edit đã có sự cho phép của tác giả gốc. Vui lòng không repost truyện dưới mọi hình thức, xin cảm ơn!…
"Duy Khánh, anh thích em.""Gì dãy ông nội, mệt thấy mồ rồi còn giỡn, lẹ lẹ dọn đồ đi về kìa."Chuyện anh nhạc sĩ tỉnh tò bé Dâu khi concert D-1 vừa kết thúc chưa đầy một tiêng.…
"Nhưng khi em đi, anh vẫn sẽ luôn yêu emDẫu ai chê bai ngu siSâu trong con tim anh luôn giữ trọn vẹn một lời thề rằngSẽ ở đây chờ khi em về".Disclaimer: I do not own any of the characters mentioned here. This story was made with the sole purpose of entertainment and is not intended to be taken seriously in any social, political or religious context under any circumstances.…
_....._Tác giả: 박 제니._Thể loại: HE._Tình trạng: Hoàn thành.…
"Anh muốn cảm ơn ông trời vì đã để anh gặp được em, nhìn dáng vẻ của em từ khi còn bé đến khi anh có thể đường đường chính chính dắt tay em vào lễ đường." Sơn Thạch sụt sùi vừa nắn tay Trường Sơn vừa nói.....…
Vào truyện rồi biết, không có gì để mô tả.Truyện có những từ ngữ hơi thô tục, đề nghị ai không được thì Click backPs: song tính nhân…
❝mặt trời nhỏ, tụi anh rất thương em.❞tinh túⓒjeonboon → category: fanfiction.→ pairing: allkook.→ warning: lowercase.…
Tác giả: Nam KhangEditor: YuujiNguồn: raw + QTTa tìm đến "Phù sinh lục ký" sau khi đọc "Em đợi anh đến ba mươi lăm tuổi", giống như xem một chuyện tình đã biết trước kết cục, vẫn không thể không cảm thán trước tình cảm của anh - Nam Khang. Một câu chuyện êm dịu như cơn gió mát giữa trưa mùa hạ, thanh lành và ngọt mát... nhưng, ai bảo yêu là không đau?! ---------------------Đôi lời của Gai:"Nếu hỏi đối với mình tình yêu nào đẹp nhất, mình sẽ không do dự là nói đó là tình yêu của Nam Khang. Cái thời điểm mình biết anh quá muộn, cái thời điểm mình được tiếp xúc với Phù sinh lục kí cũng quá muộn. Em rất tiếc, thật sự rất tiếc. Để rồi mỗi lần gặp chuyện buồn gì, nghĩ đến anh lại thấy càng đau lòng, để mình biết rằng như mình đã là quá hạnh phúc, ít ra là so với anh ấy."…