BÊN TUI FIC CŨ ĐÃ BAY MÀU... :)Tui sẽ cố gắng viết lại giống như bản đầu tiên :( Tui đau lòng quá rồi 😭Thể loại : fanfic, ĐenCam, sinh tử,...Tổ cha đứa nào báo cáo tui mất luôn truyện rồi :)…
-Yêu thương chỉ dành riêng em.-TẤT CẢ BẢN RE-UP VÀ POST Ở ĐÂY ĐÃ ĐƯỢC XIN PHÉP VÀ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ,XIN VUI LÒNG ĐỪNG RE-UP VÀ POST Ở NƠI KHÁC!-Link Page Only SasuNaru (những chap Doujinshi ngắn) : https://m.facebook.com/SasunaruOnlyNoneNarusasu/?locale2=vi_VN-Link Wordpress Hội Rảnh Chuym (những chap đầu) : https://hoiranhchymishere.wordpress.com• By: @durexkingtex✔️…
"Một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau, như cách vũ trụ xoay vòng"Park Dohyeon xuyên đến một không gian mà ở đó Choi Wooje đang là học sinh cấp 3 mới chập chững biết đến LoL.Park Dohyeon: tuyển thủChoi Wooje: học sinhỞ hiện tại, Choi Wooje và Park Dohyeon vừa vô địch CKTG. Trên đường về nhà Park Dohyeon để gặp bố mẹ anh lần đầu thì xảy ra tai nạn xe khiến cả hai cùng hôn mê.Không có gì trong đây là sự thật, không có gì trong đây là sự thật, không có gì trong đây là sự thật. Điều quan trọng nói 3 lần.Nhân vật và tính cách thuộc về mình, Park Dohyeon và Choi Wooje thuộc về chính họ.…
Truyện thuộc kiểu ngôn tình kinh dị. Dựa hủ tục có thật tại Trung Quốc thời xưa- Minh hôn. Truyện hứa hẹn sẽ có nhiều tình tiết hay. Bắt đầu viết chương 1 vào 1/5/2020. Truyện có yếu tố kì ảo, hoang đường.Truyện được sáng tác bởi Âm Kỳ Thư và Siêu cố vấn Trà Lương.Truyện được đăng ở Wattpad: Mo Yi Huai và Mangatoon: Âm Kỳ Thư.Mọi thắc mắc xin vui lòng liên hệ:FB: Hoàng Thanh HằngEmail: [email protected]ân trọng!!…
Bộ truyện thứ 2 của mình nèViết vì muốn tìm truyện để vã mà không thấy luôn á nên giờ tự xử luônVẫn như cũ, mình viết để thỏa mãn bản thân là chính nên không có lịch cụ thể nhéTùy vào khả năng khai thác nhân vật và tạo chemistry mà sẽ có cp hoặc không nhưng mà sẽ không phá vỡ các couple trong truyện gốc nhéP/s : truyện sẽ mượn tên 1 số món ăn ( có thể cả nhân vật) từ các bộ anime như yumeiro patisserie, vua bếp Sohma và 1 số bộ M-A ẩm thực khácChỉ đăng duy nhất tại wattpad @talkative2004…
Tôi tin rằng người Việt xa xứ đặc biệt nhớ những bó rau của quê hương. Ai đi xa rồi mới hiểu việc mua một bó rau của xứ ta khó nhường nào. Những loại rau chỉ khu vực nước mình mới có như rau cần, rau ngổ, rau muống thì đã đành, nhưng cả những loại rau phổ biến khắp thế giới tuồng như cũng không đúng hẳn hương vị trong tuổi thơ. Điển hình là bó hành chẳng hạn. Khó mua là một, không thể thay thế là hai. Thịt thà cũng có nhiều thứ đặc sản khó thay thế - ví như gà Đông Tảo, bò tơ Tây Ninh, lợn mán Tây Bắc, hay cá anh vũ Phú Thọ. Nhưng nhìn chung, những loại chất đạm này có thể được thay thế và ăn vẫn ở mức chấp nhận được. Rau thì không. Món ăn đòi rau nào thì ta nhất định phải mua rau nấy. Bún cá phải ăn với thì là; phở gà nhất định phải có hành và thêm tí lá chanh; thịt bò xào thì khó lòng thiếu rau cần nước. Đổi thành loại rau khác là vị khác hẳn ngay. Thế nên, khi tìm được một bó rau của quê hương trên đất khách, tôi lại cảm thấy lòng mình xanh mát, khoan khoái khó tả. Màu xanh này là màu xanh của tuổi thơ, của đất Việt nhiều mưa um tùm cây cối, của tấm lòng người Việt thương yêu những điều bình dị nhất. Tập tùy bút này được viết ra là để chia sẻ những tâm tình xanh tươi, thiện lành ấy.…
Chuyện này nói về Sans x Frisk là chủ yếu, còn mấy cái kia thì để saoVì lần đầu mình viết truyện nên không hay cho lắm, nên thông cảm choMong mọi người ủng hộ cho…