Sẽ Lại Hạnh Phúc Lần Nữa
Có phải sự hiểu lầm hay niềm tin giữa họ không đủ ? Để họ phải như hôm nay và một lần nữa họ tìm lại nhau họ sẽ hạnh phúc , sẽ không còn nổi đau nào nữa ? Mong mọi người ủn hộ hihi…
Có phải sự hiểu lầm hay niềm tin giữa họ không đủ ? Để họ phải như hôm nay và một lần nữa họ tìm lại nhau họ sẽ hạnh phúc , sẽ không còn nổi đau nào nữa ? Mong mọi người ủn hộ hihi…
𝐂𝐚𝐬𝐭: Dư Mộc Dương x Trì Ức. 🍓 Tác giả: 悸动游戏🍓 Cre pic: IslandMysteries·0906x0106🍓 Dịch và chỉnh sửa bởi: Chury (Tiểu Dâu)📌Chỉ dành cho fan cp, không dành cho anti. Vui lòng chỉ chia sẻ, không mang bản dịch đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý! Mọi ý kiến đóng góp vui lòng liên hệ! 💗…
Em cũng ko bt nói như thế nào nữa!! Đọcđi thì bít!!…
Đóa hồng xanh, món quà đặc biệt của cậu, rơi xuống thềm tuyết trắng mềm dịu, nằm ngoan trên cây đàn piano - nơi chôm giấu bao kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi từng vang lên. Hôm giáng sinh năm ấy, tôi nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đã kéo dài bao năm, đặt lại tình cảm ấy lại trên cây đàn... nơi đóa hồng xanh đọng lại. Trong giữa đêm giá lạnh, tôi vương vấn quay lại nơi ấy. Quay lại, để nhìn một lần cuối, nhìn thấy cây đàn và đóa hồng... Và trong khoảnh khắc đó, cậu bỗng xuất hiện. Sau tất cả, chúng tôi tìm thấy nhau trong cái lạnh giá của đêm giáng sinh. Có lẽ, đóa hồng xanh ấy vẫn chưa thực sự rơi xuống nhưng cũng không chắc...…
Tác giả: Thiên Hạ Vô BệnhChuyển ngữ: ngocquynh520Chỉnh sửa: Bồ Công AnhThể loại: Ngôn tình, xuyên không, cổ đạiSố chương: 104Trạng thái: Hoàn thànhTrong lúc kết thúc sinh mệnh của mình, cô lại nghênh đón một cuộc sống mới. Chẳng qua, "thân thể mới" của cô có thể nói là được bàn luận vô cùng sôi nổi. Chậc, nghe nói hai năm trước "nàng" tỏ tình với Cửu Hoàng tử trước mặt bàn dân thiên hạ cuối cùng bị cự tuyệt. Còn có, một năm trước "nàng" bị Thượng thư công tử vứt bỏ, tiếp đến lại bị kế đệ của mình giở trò tán tỉnh? ORZ, hóa ra cô xuyên vào một nữ tử cổ đại "cực phẩm", còn có ai có thể may mắn hơn cô không???Thật vất vả mới có được vài ngày thanh tịnh, lại liên tục gặp phải nhóm "người yêu cũ" của "nàng", lại một lần nữa có mối quan hệ "Cắt không rõ, để ý còn loạn" với bọn họ... Haiz, xem ra cuộc sống ở cổ đại của cô tuyệt đối sẽ không yên bình chút nào. P/s: Tác giả này rất thích lừa tình độc giả, văn án vậy chứ không phải NP đâu nha.…
Bạn luôn thắc mắc rằng, vì sao cách đánh xóc đĩa của mình luôn thua? Tại sao có nhiều người người thắng tiền cực lớn. Hẳn là họ sở hữu phải có cách chơi xóc đĩa giỏi? Đánh xóc đĩa đánh xanh chín hay có chiến thuật gì không? Nếu như chơi xóc đĩa xanh chín online và chơi xóc đĩa ngoài đời thì cách chơi có gì khác biệt.…
"Khi ta tròn 20 ta gặp được nhau cũng là cái Duyên cái Nợ...Vậy sao khi đến với nhau lại hết Nợ hết Duyên"…
"Hóa ra, yêu một người thật sự rất khó."- 20.09.08- 22.12.22- ??.??.??Bookcover made by @arrebolling from @moanhtrangta _Ranny Granger_…
Có được ứng cử trước không ?""Ứng cử gì?" "Vị trí chồng của mày ý" "Ơ tất nhiên là được anh nào mà m8 m9 đẹp trai ý tao mới chịu" "Tao cũng đẹp trai cũng m8 đủ tiêu chuẩn rồi chứ gì?" "Liêm sỉ của mày đâu rồi thế hả Hoàng !!" "Liêm sỉ của tao bị mày đánh cắp mất rồi" "Khiếp kinh thế ! Thôi rửa nốt bát tao rửa cho !" Đang rửa bát không để ý nên Hoàng lấy luôn điện thoại chụp kiểu ảnh với Nguyệt . Trong ảnh Nguyệt đang cặm cụi rửa bát vì tóc dài nên che mặt còn Hoàng thì đúng cười khẩy trông đẹp trai vãi nho . Hoàng tiện tay đăng ảnh với dòng caption thơ :"Trăng gì một mét năm lăm Nước da trắng trắng ,lại thêm má Hồng Nếu mà trăng muốn có chồng Anh xin ứng cử làm chồng của em"-----Dựa trên một câu truyện có thật - mối tình đầu của chính tôi , câu chuyện của chúng tôi không phải cổ tích hay tiểu thuyết ngôn tình mơ mộng . Nói đúng hơn là "một bài thơ lạc nhịp" . Nơi những ánh mắt , lời nói , hành động sự dịu dàng đầu tiên và cả nhưng ngày dài buồn vì đối phương . Tớ đều viết lại "một cách chân thành". Không phải câu chuyện nào cũng cần một cái kết trọn vẹn , tớ chỉ cần nó thật lòng như tớ , như Nguyệt , như Hoàng . Vậy là đủ rồi ! Cre ảnh : Pinterest…
"Ta Qua Nhĩ Giai · văn uyên thề nếu có lại tới một lần cơ hội nhất định sẽ không bỏ qua lật úp ta Qua Nhĩ Giai thị nhất tộc kẻ thù! Chân Hoàn, Ô Lạp Na Lạp · nghi tu, Tô Bồi Thịnh các ngươi cho ta chờ!"…
Hạnh thôn tinh thị cả đời thực xuất sắcLấy mãn phân tiến vào Đông Kinh y khoa đại họcMười tám tuổi tiến vào chức võngHai mươi tuổi đăng đỉnh quán quânHai mươi hai tuổi đạt thành tam liền quan xuất ngũLúc sau thi lên thạc sĩ khảo bác thành tiếng tăm lừng lẫy đại pháp yĐã từng có phỏng vấn hỏi hắn vì cái gì như vậy về sớm dịchHắn cười trả lời "Bởi vì đạt thành tam thắng liên tiếp""Tam thắng liên tiếp là đủ rồi sao""Đủ rồi"Nhưng mà thiên đố anh tài (? ) một lần tai nạn xe cộ, thần tử trở về nằm viện kỳ......Nói ngắn gọn, chính là hạnh thôn tinh thị trọng sinh trở về quốc trung nằm viện thời điểm dẫn dắt lập hải người có quyền hồi tam liền bá cũng thu hóa tình yêu chuyện xưaBổn văn võng vương đồng nghiệp đam mỹ, cp thật điền, chủ cảm tình tuyến, xem cốt truyện sửa nguyên tác, nhân không quen thuộc tennis cho nên thi đấu sẽ tận lực sơ lược / thận nhập thận nhập thận nhập…
作品 Tác phẩm: Người nói Paris chẳng có ánh nắng mặt trời/ 你说巴黎无晴天作者 Tác giả:退休预备员战山为王/破镜重圆Chiến Sơn Vi Vương / Gương vỡ lại lành摄影兼设计师哥哥 VS 退役电竞冠军弟弟Nhà thiết kế kiêm nhiếp ảnh gia - Ca Ca (Anh) VS Quán quân thể thao điện tử đã giải nghệ - Đệ đệ (Cậu)Đây là bản dịch, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn ! 🥰…
1 chút otp <33…
Chủ đề event: Trung thu.Chọn: sưu tầm các bài hát <<Music>>#HakuShoujo…
Đồng nhân Gia tộc điệp viên Tác giả : Kayoko ShatohReader (y/n) x kyoichiro…
Inuyasha là con trai của một tập đoàn tài phiệt giàu có nhất thế giới. Kagome là con gái của một thủ tướng samurai. Inuyasha và kagome có hôn ước với nhau từ nhỏ, ban đầu hai người không có cảm giác gì nhưng trong giai đoạn tìm hiểu kagome dần có tình cảm với anh. Nhưng khi kikyou xuất hiện người inuyasha từng thích đã cản trở tình cảm của hai người,......muốn biết diễn biến tiếp theo hãy vào truyện nhé.…
Người ta nói mối tình đầu hệt như màu lá đã úa tàn nhạt nhòa, có người quyến luyến giấc mộng xưa cũ khi từng ngủ gật trên bàn học thân thương. Là vài nét vẽ nguệch ngoạc in trong trang giấy, là vài lần trộm nhớ viết tên người mình thầm thương lên chiếc bàn quen thuộc.Thời thanh xuân như một cơn gió mới, dịu dàng phơn phớt chiếc thơm nồng của tuổi xuân xanh. Là đôi ba lời hò hẹn chưa dám ngỏ, là mối tình đơn phương đã giấu giếm ba năm dài.Minh Luân thương nhớ lắm! Thương mái tóc đã dài đến chấm eo. Đã tương tư hoài kể từ cơn mưa đầu mùa thu ấy, là nàng thiếu nữ bây giờ độ tuổi đã đơm bông.Ba năm! Chưa bao giờ cậu dừng nhung nhớ cái tên Nguyễn Ngọc Băng đã dịu dàng gửi gắm cho con tim đã lâu chưa thấy nắng ấm."Mình thương Băng! Chưa bao giờ là ngừng thương nhớ."Chưa bao giờ trái tim lại điên loạn như lúc này, Minh Luân giữ tim mình chẳng được, nó cứ múa mãi trong lồng ngực mà thôi. Ngọc Băng nghe xong cũng chẳng đáp vội, mọi sự im lặng đều gói gọn trong cái cúi đầu của nhỏ. Băng nắm lấy tà áo dài, điều chỉnh giọng nói đã run lên từ khi nào."Mình làm sao có thể tin đây? Khi sự dịu dàng ấy từ đầu đã luôn dành cho tất cả mọi người."Cô hít một hơi sâu, cuối cùng vẫn không thể ngăn được những giọt lệ tràn khỏi khóe mi. Đôi mắt cô đỏ hoe, bờ mi đã trĩu nặng vì thấm đẫm nước mắt mặn chát."Đừng đùa nữa, sau cùng Luân vẫn chưa từng thích mình đâu. Tất cả chỉ là do cậu tự mình dối lòng mà thôi! Xin lỗi."Khi mà Ngọc Băng ngẩng đầu nhìn người mình "từng thích", cô thấy ánh mắt của Minh…
Rồi chúng ta sẽ đi qua thật nhiều khoảng trời. Thế nhưng, chỉ có khoảng trời của những năm thanh xuân tươi đẹp là sẽ khắc thật sâu vào tâm khảm của mỗi người chẳng thể nhạt phai. Năm ấy, có tiếng giảng bài êm ả, có vạt nắng trong lành chiếu vào đáy mắt ai bừng sáng, có tiếng guitar dịu ngọt, có tiếng ai hát ngân nga, có tiếng reo hò trên sân vận động trong một chiều huyên náo, có tiếng nước mắt rơi lặng lẽ trên trang sách khi đêm buông. Chúng ta rồi sẽ biến mất, chỉ có trời xanh là còn mãi, ôm vào lòng những kỷ niệm của mỗi người. Để rồi, một mai, khi quay trở lại, trời xanh sẽ thả xuống những cuốn băng ký ức, để chúng ta vừa xem, vừa khóc, vừa cười, bảo sao năm ấy bản thân lại nhiệt huyết đến thế, lại hồn nhiên đến thế, lại ngu ngốc đến thế. Ai cũng có thanh xuân của riêng mình, và có những kỷ niệm. "Hãy thả vào khoảng trời những kỷ niệm..."…
Người ta kể rằng năm ấy có hai đứa trẻ lặng lẽ thương nhau giữa một mùa hạ không tên.Nắng rơi như tơ, gió chao qua mái hiên, còn ánh mắt họ - dịu dàng như một khúc ca đã cũ.Có người bảo, cuối mùa hạ năm ấy, sân trường yên ắng lạ thường,Hoa rụng kín bậc thềm mà không một cơn gió nào thổi qua.Người ta không kể tiếp - như thể có điều gì quá đẹp để nhắc lại.Chẳng ai rõ ràng về những người đã từng đi qua hành lang ấy có ánh mắt dịu dàng đến thế nàoChỉ thỉnh thoảng, khi gió thổi qua hiên trường,sẽ có tiếng ai khe khẽ hỏi:"Phải chăng... mùa hạ ấy đã đi cùng họ rồi?"11 năm...1 năm quen biết từ nhỏ9 năm xa cách1 năm yêu đương..._________11 chương chính1 vĩ thanh1 ngoại truyện : cặp chính He, cặp phụ Oe…
Tag: Cung đấuTrọng sinhTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ô Lạp Na Lạp nghi tu ┃ vai phụ: Chân Hoàn, hoa phi ┃ cái khác: Chân Hoàn Truyện, đồng nghiệp,Một câu tóm tắt: Nghi tu trọng sinh nhật kýLập ý: Lập ý đãi bổ sung…