những bài thơ trong 2 tháng mà tôi viết, đa dạng chủ đề, có thể dựa vào tựa đề mà đọc những bài phù hợp với các bạn. Tôi rất thương con chữ của tôi vì nó là bản ngã thứ hai của tôi. Bạn không thích, có thể ra nơi khác tìm bài phù hợp.…
"...Tuyết rơi cũng không thể cản đường uyên ương về tổ. Tuyết đã rơi trắng từng bậc thang rồi. Long thể thật mạnh mẽ, từng bước chân của người hằn sâu, xóa cả màu trắng của tuyết để trả lại màu xám đen vốn có của từng bậc thang. Yên Thanh cũng thực sự rất mạnh mẽ, nàng đã lên đến thành lâu rồi. Thật là cao, thật là rộng, hệt như cả Tử Cấm Thành to lớn này chỉ một vòng tay của đôi uyên ương là có thể ôm hết vào lòng.Yên Thanh đã thở khó khăn lắm rồi, nhưng nàng vẫn cười. "Bất hối", "thỏa tâm", "mãn nguyện", trong tâm trí nàng chỉ còn ba từ này mà thôi. Nàng cố mở đôi mắt của mình thật to, để thu lại toàn bộ hình ảnh của Tử Cấm Thành này. Dù rằng rất khó, Đại Thanh quả thực rộng lớn, đôi bàn tay của Hoàng thượng quả thực rộng lớn.Nàng nhắm nghiền mắt một lúc, như để ghi nhớ những hình ảnh tươi đẹp kia. Rồi nàng lại mở mắt ra, phóng tầm mắt về phía Cảnh Nhân cung..."Hậu cung...là nơi chôn vùi thanh xuân, chôn vùi dung nhan của vô vàn nữ nhân. Nhưng đối với Thuần Huệ Hoàng quý phi Tô Yên Thanh, chỉ cần là một đời, một kiếp có được một người để yêu thương, và người đó cũng yêu thương nàng, chỉ cần như vậy đã là quá đủ.Dù cho có trải qua biết bao mưu sâu kế hiểm chốn hậu cung, chứng kiến từng người thay đổi, từng người ra đi, Tô Yên Thanh vẫn cứ là "Thuần Kim", bất chấp chốn cung cấm được ví như chốn "liệt phàn".…
Nếu có ai hỏi Đức Duy, lớp 11A, ba năm qua cậu đã làm việc gì chăm chỉ nhất, chắc chắn câu trả lời sẽ là: "Yêu thầm Nguyễn Quang Anh". Nói chính xác hơn, là yêu thầm đến mức thành thói quen, thành nhịp thở, thậm chí... thành cả "mục tiêu sống".…
Túc văn nhạc chưa từng nghĩ tới muốn đánh chức nghiệp, hắn chỉ là thuận tiện giúp bằng hữu một cái vội.không nghĩ tới cái này vội, một đường giúp vào quốc tế league......cư nhiên, còn muốn bắt quán quân?!túc văn nhạc: Sinh tử có mệnh thắng bại ở thiên, đội trưởng ngươi không cần như vậy nghiêm túc, vịt tràng chín ngươi làm ta ăn trước một ngụm lại nói.quan hoằng: Thắng Hàn Quốc, ta thỉnh ngươi ăn cả đời cái lẩu.1, một cái không để bụng thắng thua người gia nhập một cái cực đoan theo đuổi thắng lợi đội ngũ, cuối cùng minh bạch đến tới không dễ thắng lợi có bao nhiêu quan trọng chuyện xưa ( thật dài2, canh gác tiên phong điện cạnh bối cảnh vọng tưởng văn, chậm rãi đổi mới, không có tồn cảo.3, ta vĩnh viễn thích canh gác tiên phong.https://truyentiki.com/choi-tro-choi-chinh-la-muon-thang.25452/…
Có gia đình như này đã đầy đoạ tôi! Bà già đó nó rằng tôi đã lạc mất anh tôi từ nhỏ! Chỉ còn các là ...tôi sẽ du hành qua cái thế giới của anh tôi! Chỉ vậy thôi!…