Nói lên của ta cháu họ tử, kia nhưng là hồ ly tâm địa, ác ma thủ đoạn, hé ra miệng có thể đem hắc nói thành bạch ...Ta bất đắc dĩ: "Ngoan cháu, ngươi có thuộc hạ ngàn trăm ngàn, vì sao không nên tìm cô cô thay ngươi làm việc?"Hắn cười đến thanh nhã: "Bởi vì, ngươi là các nàng trong đó khó nhất xem một cái, nhất định không có nam nhân coi trọng ngươi, như vậy ngươi là có thể thanh thản ổn định thay ta làm việc .""...""Trăm ngàn đừng tự ti, làm người quan trọng nhất là nội tại mỹ."... Đối, hắn không khác ý tứ, hắn chính là nói ta bề ngoài thiếu chút nữa mà thôi.Kéo dài nhất quán thoải mái khôi hài văn phong…
Cô: Nhật Hạ, 1 cô gái bình thường, ko xinh, mập mạp.Anh: Vũ Lâm, hot boy của trường.Cô yêu thầm anh lâu rồi, anh biết điều đó, nhưng anh ko mảy may tới.…
Ngày đầu tiên tôi gặp em, trong màu nắng chói chang của một buổi cuối hè, nơi góc bàn vốn dĩ trống trải, em ngồi đó, vẻ mặt mộng mơ, bàn tay em gõ nhẹ trên mặt bàn, tay còn lại khẽ uốn những sợ tóc dài chạm bờ vai. Tôi đã tự hỏi: " liệu thiên sứ có biết ngẩn ngơ hay không?" Lần thứ hai tôi gặp em, khi chúng ta đã bốn năm xa cách, em ngồi trước bến xe buýt, cơ thể ướt đẫm vì trời mưa, hai bàn tay em nắm chặt vào nhau, đôi vai em run lên vì lạnh. Không hiểu nữa, dù ở khá xa nhưng tôi lại như thấy em đang khóc. Tôi đã tự hỏi : liệu thiên sứ bật khóc sẽ như thế nào?"Lần thứ cuối cùng tôi ở bên cạnh em, khi một đêm ta trút hết vui buồn, em nằm ở đó, dáng vẻ ngủ say đến mức tôi có thể chạm vào má em thật lâu. Tôi đã tự hỏi:" liệu thiên sứ khi ngủ có đẹp như thế này không?" Nhưng có một điều tôi chưa hề tự hỏi, vì nó tồn tại như một lẽ dĩ nhiên, đó là thiên sứ luôn xinh đẹp nhất khi cười. Ôi thiên sứ của tôi, nếu không thể ngắm được em khi cười thì tôi thà bán đi đôi mắt của mình còn hơn, thế nên, vạn lần xin em, hãy cho đôi mắt của kẻ si tình này một chút giá trị, xin em đừng khóc nữa... Gió mùa hè nổi lên rồi, từng cơn gió mang theo hơi nóng chạm vào da thịt tôi. Như cách tình yêu đầu đời chạm vào trái tim tôi, vừa đau rát, vừa hạnh phúc... Cảm ơn em đã cho tôi được yêu em... Hẹn ở kiếp sau...…
Nam nhân thì 99,9999% là cặn bã! Gặp phải Dương Hạ Lan cô thì xác định:- Nam phũ nữ, đánh!- Nam làm nữ khóc, đánh!- Nam bắt nạt nữ, đánh luôn!Hừ, bản thân coi vốn học võ, nhưng vì sao lại đánh nhau giỏi như vậy á? Hỏi thừa! Đánh nhau như vậy suốt ngày thì có giỏi được không?Nhưng thế méo nào lại gặp phải hắn: Huỳnh Nhược Đăng, hắn dịu dàng, ấm áp, quan tâm cô...Luôn lo lắng cho côLuôn bảo vệ côLuôn về phía cô cho dù phải chống lại cả thế giới...xem ra trái tim này có chút rung động rồi!…
Cố Hàn Thao là con trai của vị chủ tịch điều hành 1 công ty nổi tiếng tại Thượng Hải . Hắn ta đem lòng yêu 1 cô gái mang tên Tô Khả Lan . Ba của Tô Khả Lan là 1 trong những cổ đông lớn của công ty nhà Hàn Thao . Họ đã sớm có hôn ước với nhau . Hàn Thao theo học ngành Quản trị kinh doanh để sau ra trường về quản lý công ty và tại chính ngôi trường Đại học này . Anh ta quen biết người mang tên Phùng Tiểu Bạch . Tiểu Bạch xuất thân tầm thường nhưng lại có ước mơ được trở thành doanh nhân . Ai ngờ được định mệnh cho họ học cùng lớp nhưng Hàn Thao không hề biết cậu ta là ai . Cậu ta yêu thầm Hàn Thao quãng thời gian dài . Cậu ta phải sống trong sự đau khổ của bản thân . Cậu ta yêu mà không dám bộc lộ Và ... ngày 27-2 . Chính ngày hôm ấy đã khiến cuộc sống của Tiểu Bạch thay đổi .…
Bạn thích một bài hát vì giai điệu của nó hay Hay là vì lời ca của nó khiến bạn yêu thích?Tôi thì tôi thích lời ca hơn, nên tôi sẽ cho bạn thấy những lời ca tôi thíchĐăng để nhớ lời ta tôi thích…