Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
1,904 Truyện
Thế Giới Chỉ Có Cậu... Không Có Tớ.

Thế Giới Chỉ Có Cậu... Không Có Tớ.

14 2 2

Hầu hết chúng ta đều có một tuổi học trò thật vui vẻ và kèm theo đó là những mối tình trong sáng, nhưng đôi khi thứ chúng ta mong mượt nhất lại chẳng bao giờ có được...…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

26 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Cậu Là Ngôi Sao, Tôi Dám Theo Đuổi Cậu!

Cậu Là Ngôi Sao, Tôi Dám Theo Đuổi Cậu!

31 1 1

Mơ hồ nhưng ngọt ngàoLãng mạn nhưng thực tếĐẹp đẽ như một bức tranh nhưng lại mong manh dễ vỡ như những hạt sương mờNồng nhiệt đến say mê nhưng lại đau khổ trong tuyệt vọngDễ dàng ghen tuông nhưng lại muốn chiếm hữu lấy Tức giận đột ngột nhưng lại giàu lòng vị thaBị phản bội một lần nhưng ao ước muốn tin tưởng thêm lần nữa Lời nói độc tàn nhưng hành động thì ấm áp chạm tới tâm canSẵn sàng hy sinh mà quên đi...cả lí trí...Thứ đó...chỉ có thể là tình yêu mà thôi...Một cô gái mới bước vào tuổi mười sáu đôi mươi, suy nghĩ bồng bột và ngông cuồng bởi sức xanh của tuổi thanh niên. Cô gái nhỏ mới nhập học đã bị hớp hồn bởi một chàng trai có danh tieng trong và ngoài xã hội. Kể từ đó, nàng học sinh này đã thay đổi..."Cậu nổi tiếng, cậu có nhiều tài năng, cậu sắc xảo, mãnh mẽ và tinh tườm, và trong mắt tớ cậu...cực kì đẹp trai. Xung quanh cậu có rất nhiều các cô gái xinh đẹp, dễ thương vây quanh. Họ tot hơn tớ, giỏi giang hơn tớ. Như vậy tớ sẽ không có cửa...Nhưng cậu biết không, tớ vẫn còn sức chinh phục cậu đó! Để một ngày nọ, tớ đủ can đảm, đủ dũng khí đứng trước mặt cậu nói rằng: " Lâm Trung Kiên! Cao Thuỳ Dương tôi...là người thích cậu."…

Choices

Choices

334 16 5

Đằng sau mỗi nỗi buồn là một con đường có hai ngã rẽ...Đằng sau mỗi niềm vui cũng là một con đường có hai ngã rẽ...Và đằng sau mỗi con người vẫn là một con đường có hai ngã rẽ...Bạn sẽ lựa chọn đi theo lối mòn hay tự tìm cho mình ngã rẽ thứ ba ?…

Tuổi Thơ Và Thanh Xuân Đều Có Cậu

Tuổi Thơ Và Thanh Xuân Đều Có Cậu

32 2 2

"Tuệ Linh, tôi thích cậu"Tôi có hơi sững người với câu nói ấy, thật lòng mà nói tình cảm của tôi bây giờ là bất định, khó lòng mà chấp nhận được thứ tình cảm mà cậu giành cho tôi"Thì kệ cậu!"Huy khựng lại 1 chút khuôn mặt có chút biến sắc"Vô tình quá đó""Chúng cũng chỉ bằng 1 phần nhỏ việc cậu đem tôi ra cá cược thôi, có trách là do cậu đã không trân trọng tôi mà thôi""Tôi nhất định sẽ khiến cậu thích tôi, nhất định là như vậy!"Tôi cười lạnh nhìn lên khuôn mặt điển trai kia đầy suy nghĩ ẩn dật hiện lên, mọi thứ đều quá tầm tay cùa tôi thật khó để với tới chúng."Đến cuối cùng nó vẫn chỉ là mục tiêu không phải tình cảm chân thật. Rốt cuộc thì cậu coi tôi là gì, là mục tiêu để cậu chiếm lấy hay là tình yêu của cậu."Khuôn mặt Huy dần tối lại, cậu im bặt như muốn nói với tôi điều gì rồi là không thể thốt ra thành lời."Tôi xin lỗi"tôi dãn dần cơ mặt thở ra 1 cái nhẹ, tôi đang mong đợi điều gì từ cậu ta cơ chứ, thật tồi tệ.…

[EDIT] [JAEJOY] • Bạn thân là con trai

[EDIT] [JAEJOY] • Bạn thân là con trai

32 3 3

"Tôi...có một người bạn thân...là con trai...Trên thế giới này có nhiều mối tình xuất phát từ tình bạn. Hiển nhiên, ai trong số chúng ta cũng đã từng đơn phương một người bạn thân. Nhưng vì xấu hổ, vì ngại ngùng mà chúng ta bước qua nhau, bỏ lỡ những tình cảm tuy ngốc nghếch mà lại chân thành nhất.Rung động đầu đời - một khoảnh khắc thiêng liêng khó diễn tả thành lời. Cô đã từng rung động, nhưng khi sự rung động ấy bị phá nát, còn có thể rung động được sao?"-------------------------------Cre: YiOtaKunii…

Hành lang năm ấy có một mùa hạ

Hành lang năm ấy có một mùa hạ

4 0 6

Đông Phương Tuyết yêu thầm đàn anh Doãn Khiêm đã lâu. Cô lấy hết can đảm hẹn anh đi xem phim và nhận lại được lời đồng ý. Cứ tưởng sẽ có một ngày thật vui vẻ nhưng đến cuối cùng anh lại bận mất khiến cô đứng chờ trước cái giá lạnh của mùa đông suốt hai tiếng đồng hồ. Kết quả là sáng hôm sau cô bị sốt nặng không thể đến trường."Ê Khiêm, tao nghe nói con bé hôm qua bị mày cho leo cây bị bệnh liệt giường rồi đấy.""Thì sao? Liên quan gì đến tao?""Haha... quả nhiên là Doãn thiếu gia phong lưu đa tình, con bé đó mà biết mày cố tình chắc khóc mất.""..."…

Thích Chú Ấy Lắm

Thích Chú Ấy Lắm

18 2 1

Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…

Bộ tứ rắc rối-Tuổi học trò xin đừng rời xa!

Bộ tứ rắc rối-Tuổi học trò xin đừng rời xa!

50 0 2

Tôi nghĩ nếu ai đã từng trải qua cái tuổi học trò ngây thơ hồn nhiên đó thì chắc sẽ nhớ mãi không quên. Tuổi học trò của tôi cũng như các bạn: có bạn bè, thầy cô, sách vở và cả mối tình đầu...…

Vì yêu mà bi thương

Vì yêu mà bi thương

17 2 3

Có những ngày mây trời xám xịt, gió thổi vi vu nhưng lòng người lại vui phơi phớiCó những ngày mây trời trong xanh, cỏ cây tươi tốt nhưng trong lòng lại nhuốm màu trầm tư ~~~***~~~Sống chậm lại một chút, ngắm nhìn kỹ một chút ta sẽ thấy cuộc đời có biết bao những khoảnh khắc diệu kì.Sống chậm lại một chút, hít thở sâu một chút ta sẽ thấy thanh thản biết nhường nào rằng mọi muộn phiền kia chẳng qua chỉ là những gì "bất như ý" của cuộc sống.Ngẫm kỹ lại một chút, nhìn sâu thêm một chút ta sẽ thấy những người xung quanh ta mới đáng yêu, đáng quý làm sao.Rằng thật hạnh phúc khi mình vẫn có thể đứng dưới bầu trời xanh kia mà mỉm cười.…

Trọng Sinh Chi Bác Nhã [ Trọng sinh - Đam mỹ ]

Trọng Sinh Chi Bác Nhã [ Trọng sinh - Đam mỹ ]

7 0 3

Bác Nhã là một chàng trai trầm tính, ít nói, nhưng bản tính của cậu vốn là một người nhút nhát, vốn kiếp trước có lẽ cậu sẽ không quá thảm nhưng chỉ vì một người em trai nhỏ hơn cậu ba tháng mà bị đảo lộn hoàn toàn, tên cậu ta là Bác Vũ, cậu ta là con nuôi mà mẹ cậu nhặt được ở chỗ đỗ rác, khi ấy cậu cũng vừa mới ra đời không lâu. Em ấy tốt tính, dịu dàng, đáng yêu, rất nhanh đều được lòng mọi người, còn cậu, luôn bị lấy ra để so sánh, lúc ấy Bác Nhã càng ra sức học hơn để chứng minh cho người khác thấy, lấy lòng đám bạn của Bác Vũ, bởi vì đám người ấy đều là con ông cháu cha. Nhưng cậu càng cố gắng thì thì họ lại càng khinh thường cậu hơn, bảo cậu là loại người chỉ biết đi lấy lòng người khác, bảo cậu là đồ vô liêm sỉ muốn trèo cao, một đời không nhìn được con người thật của cậu em trai, bị áp lực ngôn từ đè nén rồi phải tự sát năm 30 tuổi. Sống lại một đời, cậu nhìn thấu được bộ mặt thật của Bác Vũ, cũng thấu được quá khứ cậu vô dụng đến nhường nào. Kiếp này cậu không muốn sống để nhìn sắc mặt người khác nữa, muốn là chính mình, ai nói gì cũng được, Bác Nhã không muốn quan tâm nữa.…

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

220 21 10

Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…

Sự ấm áp của mùa đông

Sự ấm áp của mùa đông

6 1 2

Thể loại: BL, ngọt, sủng, vườn trườngTình trạng: Đang tiến hànhAuthor: JiVăn án:"Tôi ghét mùa đông, bởi nó lạnh. Mọi thứ lạnh lẽo đến khó chịu. Nhưng mà từ khi cậu đến mùa đông trở nên ấm áp lạ thường." "Tôi chưa từng quan tâm hay chiều chuộng môt ai như thế này bao giờ kể cả em gái tôi, nhưng cậu là ngoại lệ. Là ngoại lệ duy nhất của tôi." Ngày đông rất lạnh ấy định mệnh đưa cậu đến gặp tôi, cậu là ánh nắng soi vào ngày tháng mùa đông lạnh giá của tôi, cũng nhờ đó mà mùa đông sau này tôi không còn thấy lạnh nữa. Bởi vì sau này cậu đã ở bên tôi, chúng ta sưởi ấm cho nhau ngày đông, sưởi ấm cho góc tối bên trong trái tim hai ta.P/s: văn án viết dị đó mà coi chừng không liên quan đến chính văn haha…

Nhật kí của Su

Nhật kí của Su

7 2 1

Hãy cảm nhận sức quậy còn ghê hơn sức học của lớp tôi.Hãy cảm nhận bao nhiêu thứ drama trên đời.Hãy cảm nhận những tiếng vui đùa, cười lăn cười bò của Dahd.Hãy cảm nhận những giây phút khóc lóc của 10CH đây.Hãy cảm nhận hàng chục kì thi còn gay go hơn đường đua F1!!!!…

Làm ba tuổi 18

Làm ba tuổi 18

45 10 2

Bước vào phòng y tế, Bùi Ngọc Minh Huy chỉ biết thở dài ngao ngán nhìn cô gái nhỏ ngồi trên giường. Anh cảm thấy rất bất lực khi thấy cô bạn gái nhỏ nghịch ngợm của mình, chân bị thương nhưng vẫn đung đưa qua lại trên chiếc giường trắng.Cô gái nhỏ nhìn anh, cười hì hì: "Anh ơi! Qua bế em đi, em muốn về lớp."Nói rồi cô nhảy xuống khỏi giường khiến anh hốt hoảng chạy đến đỡ. Minh Huy lắc đầu nhìn cô, đưa tay búng nhẹ lên trán bạn gái nhỏ:"Lê Hoàng Khánh Vy, bao giờ em mới hết trẻ con được đây?"Cô gái nhỏ cười tươi rói, đưa tay ôm cổ anh đợi anh bế mình."Em cứ thích làm trẻ con đấy!"Minh Huy bế cô lên, nhìn cô cười bất lực. Anh tự nói với bản thân: Tự bản thân dính vào một em bé vậy là phải làm ba năm 18 tuổi.…

Tựa như tia nắng ngày đông - SE

Tựa như tia nắng ngày đông - SE

26 6 1

Mùa Đông năm đó gặp cậu, ngày Hạ nắng gắt xa cậu. Nhớ thư viện trường năm đó bặm bụi, nhớ những dãy sách ô vàng im lìm bên góc, có một đôi bạn trẻ tĩnh lặng ngồi bên cạnh nhau, cùng viết, cùng nghe, cùng đọc. Người con gái khe khẽ ngân nga, nhẹ nhàng, rót vào tâm hồn kia một khoảng lặng, bình yên đến lạ lùng...Đó là giọng hát mà cậu hằng ao ước, giọng hát đưa cậu trở về thế giới của những sắc màu, khép lại cánh cửa tăm tối của những ngày mất âm thanh, là nguồn động lực để cậu lại lần nữa cầm bút.Nhưng, những giờ khắc bình yên đó, ngắn ngủi đến mức, chiếc đồng hồ thời gian sẽ chẳng dừng lại giây phút nào mà tiếp tục trôi đi...Làm ơn, một chút nữa, một chút nữa thôi..." Tạm biệt, Hạ ơi, tớ xin lỗi, không thể cùng cậu viết được nữa..."Bàn tay nắm chặt dần buông lỏng xuống, trong căn phòng bệnh trắng xóa, người con gái gục ngã, gào thét gọi tên. Nhưng, người đó sẽ không bao giờ tỉnh lại..được nữa..." Xin... thời gian...quay trở lại...những phút giây ta ở bên nhau...Cùng hát, rồi cùng viết...những đậm sâu trên trang giấy màu...Ta chợt nghe...niềm hạnh phúc...khe khẽ cất lên..từ con tim...Nhưng giờ đây...chỉ mình ta...người ...đâu ...rồi...?..."Bác sĩ, y tá vây quanh, nghẹn ngào nhìn người con gái kia, chẳng thốt lên lời. Một câu xin hãy bớt đau thương để trong lòng, đâu còn ai đủ can đảm để nói...Buồn nhất, là sự chia ly...…

Dạo Bước Thanh Xuân

Dạo Bước Thanh Xuân

14 0 1

Thanh xuân là một cái gì đó không thể quên.Đặc biệt là những năm tháng cấp ba đó là lúc chúng ta thay đổi bản thân kết giao nhữbg bạn bè mới , hay có 1 mối liên kết với 1 điều gì đó mà tuởng chừng chúng ta sẽ chẳng có mối liên hệ nào cả----------------------------------------------------- Cuộc sống Trần Ngọc Mai Linh cũng vậy cô và người bạn cùng bạn cùng bàn của mình có 1 mối liên kết đặng biệt nào đó mà không ai hay biết . " Mai Linh cậu có biết cậu và nắng hạ giống nhau điểm nào không?" " Chỗ nào? " " Nắng hạ rọi xuống , làm cho lòng tôi ấm áp và hạnh phúc" Tình trạng đang hoàn thành _NgLing_2410_…

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

19 3 1

Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…

Bạc Tình

Bạc Tình

8 3 1

Chiều mưa hôm đó, anh đã vĩnh biệt mối tình đầu 5 năm dài. Anh đau khổ bao nhiêu, dằn vặt bao nhiêu. Hàng vạn câu hỏi tại sao cứ liên tiếp xuất hiện trong đầu, nhưng lí do duy nhất anh nghĩ hợp lí là do anh chưa đủ yêu thương, chưa đủ bảo vệ một nửa của mình. Và khi gặp được tình yêu thứ hai - Lâm Lý - anh đã cố gắng bù đắp, dành hết sự quan tâm chiều chuộng, dù cho cô ấy làm sai bao nhiêu đều trở thành đúng. Nhưng đến một ngày, cô ấy lại bỏ anh đi vì tiền đồ và sự nghiệp. Nào là "Chúng ta không hợp nhau", "Tương lai em đang rộng mở", "Anh không hợp với em"... . Ha, anh lại thêm một lần tuyệt vọng, một lần bất lực. Tại sao!... Anh bắt đầu lao vào công việc không lâu sau đã tạo dựng được một công ty đứng trong thứ hạng tầm cỡ quốc gia. Thế nên biết bao cô gái trẻ đẹp vây quanh anh, nhưng có lẽ anh đã không còn cảm giác gì nữa. Thất vọng về tình yêu, anh tạo ra những lời đồn rằng anh thích con trai, anh mắc bệnh sạch, anh có một quá khứ đen tối... Trong chiều mưa ngày giỗ mối tình đầu, anh đã đụng phải cô - Trần Thị Thảo - đang đứng viếng mộ. Nhưng có điều đặc biệt là, cô đứng trong mưa, nước mưa hòa lẫn nước mắt. Sau một hồi tiếp xúc, anh biết cô làm giáo viên mầm non, và lại một lần nữa anh cảm giác trái tim mình rung động.!_____________________…

Làm Sao Để Quên Một Người ?

Làm Sao Để Quên Một Người ?

7 0 1

***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…