Tôi thích cậu ấy nhưng khi tôi muốn thổ lộ nó ra thì tôi lại sợ?Khi tôi can đảm để thổ lộ nó ra cậu lại chạy mất?Khi tôi muốn quên cậu cớ sao cậu lại...Thể loại: tình cảm, học đườngTác giả: Mai_BangtanKết He hay Se chưa rõ Lịch ra chương: thứ 7 hằng tuầnVà đây là tác phẩm đầu tay của tôi nên chắt chắn sẽ không hoàn hảo và văn chương của tôi không được tốt lắm nên mong mọi người cho góp ý.Cảm ơn!…
Trước lúc cô sinh ra cha mẹ cô ly hôn vì cha cô ngoại tình . 15 tuổi mẹ cô mắc phải ung thư cô được giử về cho cha cô , ở đây cô cìn có đừng em bằng tuổi cùng cha khác mẹ . 20 tuổi cô bị em gái mình cho uống thuốc lên giường người đàn ông mà ngay cả khuôn mặt cô cũng không nhớ nổi Anh người đóng vai thanh mai trúc mã vời em gái cô lại nói " Nếu đêm đó không phải em tôi sẽ không làm gì cả…
Fic này nói về kết cục của tình yêu nam x nam, giữa 1 chàng trai vốn là con trai của 1 tập đoàn lớn và 1 chàng trai phải tự đi làm để nuôi chính bản thân mình, họ đã yêu nhau như thế nào?Và đó có thật sự gọi là tình yêu..…
Hòa vào trong màu sắc tuổi học sinh là màu của tình cảm trong sáng của đôi bạn trẻ...Khi nụ cười,ánh mắt ấy lại khiến nhịp tim ta rung rinh lên từng hồi.…
(vì truyện này mk lấy trên mạng cop vô Wattpad nên ai cảm thấy mk đạo thì cho mk xin lỗi trước nhé )Đàn Phiên Vân bị phụ thân ép gả đi làm thiếp, thay cho tỷ tỷ là Đàn Lục Nhi so với y chỉ hơn vài tháng tuổi, đối tượng lại là vương gia vang danh mọi cô nương ao ước được gả đến, Nhật Minh vương.Đáng tiếc vương gia ba năm trước vì bảo vệ hoàng đế mà rơi xuống núi bị thương nặng trở thành người tàn phế. Từ nam nhân được tất cả nữ nhi ao ước được gả, bây giờ cho dù là ai cũng thà chết không gả.Vậy nhưng đối với Phiên Vân xem ra cũng không phải chuyện lớn gì, y là nam nhân lại chỉ muốn an bình sống qua ngày, có thể ngủ có thể ăn đều tốt, thế nên gả cho vương gia phế nhân lại càng tốt. An phận làm một cái tiểu thiếp không lo không nghĩ cũng không sợ bị lộ thân phận.Phiên Vân không ngờ nhất chính là Nhật Minh vương gia có công bảo vệ hoàng đế, đáng lý ngoài không thể cử động còn lại đều có người đưa tận miệng, lại như một cái xác khô héo đến đáng thương.Ánh mắt kiên cường kia nói lên hắn muốn được sống, dù là phải sống trong đau khổ, tủi nhục vẫn phải bám víu vào thân xác thảm hại để sống. Chứng kiến khao khát được sống của hắn khiến Phiên Vân không thể làm ngơ mà chỉ lo cuộc đời an nhàn mình mong muốn, liệu y có khả năng kéo hắn trở lại với cuộcsống này hay không?Thể Loại : Đam Mỹ, Cổ Trang, Cung đình, 1x1.…
Hôm ấy, dưới muôn vàn ánh sao, nàng cầm lên chiếc điện thoại rồi lặng lẽ cong môi cười nụ. Chàng vẫn ở đó, vẫn mãi trong trái tim nàng, trong tâm trí của nàng. Nắng thu ngày tựu trường dịu dàng lả lướt qua mặt bàn gỗ thơm thoảng, để rồi vuốt ve sợi tơ duyên ẩn hiện giữa hai mảnh hồn còn thơ dại."Năm nay lớp mình chào đón một bạn mới nhé, bạn tên là Dung, Lý Uyển Dung."***[Đến bên người] được triển khai bằng cách viết nối tiếp giữa hai tác giả, một chương chẵn từ bạn Sương Hoa, một chương lẻ từ mình và đăng chung tại tài khoản này.…
- Thể loại : Đam mỹ, Bá đạo băng sơn Tổng tài công × ngốc manh tiểu mỹ thụ - Nhân vật chính : Lục Hạo Ngôn × Cố Hàn Phong - Lần đầu viết truyện mong mọi người chỉ giáo thêm…
Thường nghe người ta nói:"Nhân sinh là những lần gặp gỡ, cũng là những cuộc chia ly".Lại nghe:"Nhân sinh là một giấc mộng, cũng là chân thật tồn tại".Đã bao giờ bạn thực lòng suy nghĩ những điều này? Đã bao giờ tự hỏi bản thân?"Ta đang sống cuộc đời của chính mình, hay chỉ là tồn tại trong giấc mộng của người khác? Ta sẽ gặp được những ai, lại sẽ mất đi điều gì? Phía bên ngoài kia, còn có bao nhiêu người cũng đang giống như ta?.."______________Mỗi cuộc đời là một câu chuyện có tình tiết, sắc thái khác nhau, chưa bao giờ có sự trùng lặp. Có người vui vẻ, có người hạnh phúc, cũng có kẻ phải vẫy vùng trong đau khổ, bất hạnh.Người phía trước đôi khi sẽ nhìn lên bầu trời cao, nói lời cảm tạ đến đấng Thần linh của họ, cảm tạ Ngài đã ban cho họ sự hạnh phúc và vui vẻ.Người phía sau lại luôn chìm ngập trong những câu hỏi không có lời giải đáp, hay sự oán trách, căm hận bất tận. Hỏi Thần linh trên cao vì sao phải đối xử như vậy với họ, oán hận tình cảnh khốn khổ của chính bản thân mình.Tất cả đan xen vào nhau, tạo nên một bức tranh với đủ loại màu sắc. Thế, ai là người vẽ tranh? Ai lại là người đang thưởng thức?______________Tác giả mới tập viết.Gạch đá xin nhẹ tay...🤧Không yêu đừng nói lời cay đắng..Văn ngôi thứ 3, tình tiết chậm, đôi khi sẽ chèn ít tư liệu liên quan. Mọi người không thích xin cứ tự nhiên mà rời đi, không cần thương tổn lẫn nhau, cảm ơn (◍•ᴗ•◍)❤…