Ở đây sẽ up những bức tui vẽ, có bức tự vẽ có bức vẽ lại (đa phần là truyện tranh) nên lắm lúc mọi người sẽ thấy quen mắt ^^.Mình thì lười vẽ màu nên sẽ hiếm có bức lên màu lắm.Lâu rồi mới vẽ lại nên sẽ khá sượng tay. Có gì thắc mắc và góp ý cứ bình luận trực tiếp nhé.…
cô và anh quen biết nhờ sự giúp đỡ của cô bạn thân nói đúng hơn là do cô nàng ngầm kéo chúng tôi lại gần để chúng tôi được ở bên nhau, đó chính là một trong như kế hoạch của cô nàng, lúc đâu biết đến anh vì tôi là thư kí mới được Mộng Mộng giới thiệu....…
Tác giả:Tô Cảnh NhànThể loại:Đam MỹNguồn:jiegeng1210.wordpress.com, wattpad.com/user/jiegeng1210Trạng thái:FullThể loại: 1v1, HE, Vườn trường ngọt văn. Ngọt, ngọt, ngọt ~~ Cp [Lạnh lùng, đẹp trai, đánh nhau giỏi, học thần công x xinh đẹp tự luyến, tính cách tốt, học tra thụ]Chuyển ngữ: Cát CánhMặc dù Sở Dụ là một học tra không còn đường cứu chữa, nhưng không thể phủ nhận là cậu ta có gia cảnh tốt, nhan sắc lại còn cao đến mức khiến các bạn không thể không công nhận cậu là giáo hoa của trườgn tư nhân Gia Ninh.Cả trường đều biết, Sở Dụ nhìn không vừa mắt nhất chính giáo thảo Lục Thời, là người nhiều lần đứng nhất toàn khối, cầm nhiều giải thưởng thi đua tới nỗi mềm tay, trong trẻo nhưng lạnh lùng, tự gò bó chính mình, biểu tình như không hề quan tâm tới bất cứ thứ gì.Cho tới khi, sau giờ tan học, có người nhìn thấy trong rừng cây nhỏ của trường học, Sở Dụ lôi kéo tay áo sơ mi trắng của học thần, vô cùng đáng thương, "Lục Thời, cho em cắn một miếng thôi, em nhất định sẽ nhẹ nhàng mà."Lục Thời đưa tay để vào miệng Sở Dụ, "Cắn mạnh một chút cũng không sao."~~~Sở Dụ kinh hoàng phát hiện, chỉ trong một đêm, huyết thống kỳ lạ của cậu đã thức tỉnh, mỗi ngày phải hút vài giọt máu tươi mới có thể sống. Nhưng máu của tất cả mọi người đều vừa đắng vừa hôi, trừ.............Lục Thời.#Trời xanh nhất định đang hãm hại tôi#~~~Khi hai người hôn nhau, môi Lục Thời bị nứt ra, rớm chút máu, vừa thơm vừa ngọt, Sở Dụ không nhịn được liên tục liếm cắn môi Lục Thời.Lục Thời đỡ lấy eo Sở Dụ kh…
"Phàm đã là nam nhân trong thiên hạ trước khi muốn đặt môi mình lên khuôn miệng xinh đẹp của nữ nhân nào đó thì trước tiên phải có trách nhiệm đổ đầy cơm vào" - Nam Cao…
Dù rồi mỗi người sẽ đi theo con đường riêng, nhưng ký ức về những ngày tháng bên nhau sẽ luôn là một phần không thể quên trong trái tim họ, như một món quà ngọt ngào của tuổi trẻ.…
Có 1 số của tui viết, 1 số mị lượm từng cái trong mấy đoản mị đọc ghép thành 1 câu chuyện. Nên nếu đọc thấy giống đoản ở đâu thì đừng ném đá mị nhé bà con…
Tác giả: Dương Thiên Vũ•Mọi tình tiết trong truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả, mong mọi người không áp đặt lên người thật.•Vui lòng không Re-up khi chưa có sự đồng ý của tớ ạ!________________Này là tác phẩm đầu tay của tớ mong mọi người ủng hộ. Love youu…
Hoàng Khánh và Châu Anh là "Thanh mai trúc mã". Vì có bố mẹ là bạn thân nên họ lớn lên cùng nhau. Cả hai đều thích đối phương nhưng luôn chôn vùi tình cảm của mình vì họ không muốn mất đi tình bạn này.Hoặc có lẽ họ không nhận ra được tình cảm của mình dành cho người ấy..KHÔNG REUP DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO!!!!!!!!…
Bình mình là khoảnh khắc đầu tiên của một ngày dài, khi mặt trời trở về sau một chuyến du hành vòng quanh trái đất. Bao giờ cũng vậy, nó mang theo thứ ánh sáng yếu ớt, nhưng lại trở đầy những hi vọng... Bình mình có thể đến muộn, nhưng chưa giờ là không tới. Bởi vì nó là vĩnh hằng...Có những thứ có thể là muộn màng, nhưng còn hơn là không có. Không phải ai cũng có thể giác ngộ và nhận ra giá trị đích thực của bản thân sớm. Nhưng xưa nay người ta vẫn hay nói, thà muộn còn hơn là không có. Trong vòng tuần hoàn vĩnh cửu của vạn vật trời đất, bản thân con người cũng bị xoáy vào nó. Thay vì cố gắng thoát khỏi sự sắp đặt sẵn có của tạo hóa, hãy học cách giao hòa cùng với nó, giống như cách bạn đón nhận những ánh hồng ban mai của bình minh... Thay vì cố gắng than trách bình minh sao còn chưa tới, hãy mỉm cười đón nhận điều đó, vì trong khoảnh khắc được đắm mình trong vẻ đẹp tuyệt ảo của thời tươi, bạn sẽ thấy những sự chờ đợi của mình không bao giờ là lãng phí...#LN_TrucMai99#Anie…
Mùa thu mang trong mình màu sắc đặc trưng của ánh hào quang rải rắc trên con đường thanh xuân của 2 thiếu niên tuổi đôi mươi , Lý Lâm Phong và Trịnh Hi Văn Ngày 5 tháng 9 Cuộc gặp gỡ đầu tiênNgày 12 tháng 10 Cùng ăn thiên chươngNgày 9 tháng 2 Năm mới có nhau Ngày 15 tháng 7 Nhất sanh nhất thếKhông ai hết , đối với Lý Lâm Phong khoảng thời gian 2 năm cao trung bên cạnh Trịnh Hi Văn cùng nhau trải qua năm tháng của sự trưởng thành chính là khoảng thời gian mà cậu trân trọng nhất .Trên con đường thanh xuân những dấu chân khắc hoạ cho một tương lai sáng hơn đang chờ đón 2 người Trùng Khánh…