Từ nhỏ cô đã ưa thích biển cả, ước ao được nhìn ngắm biển xanh. Năm cô 8 tuổi, cha cho đi cùng trong một chuyến thám hiểm bằng du thuyền. Bởi là du thuyền nên rất an toàn, cha cô nghĩ vậy nên đã cho đi theo cùng. Ấy mà hôm ấy lại xảy ra một chuyện kinh thiên ! Rồi cả tàu bị đắm, cô bé trôi dạt tới một hoang đảo nào đó......…
văn phong bất ổn lắmbối cảnh: Thời Mạc- LêNguồn kham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Nh%C3%A0_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_tranh_L%C3%AA_%E2%80%93_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/V%C4%83n_h%C3%B3a_L%C3%AA%E2%80%93M%E1%BA%A1c Đại Việt sử kí toàn thư ( chương XV, XVI, XVII)http://nhungdieunhobe.blogspot.com/2008/04/trang-phc-thi-l-mc.html ,v...v...v,..…
Đôi khi ta lạc lối kiếm tìm một con đường để đi...dù là đi đâu, dù đi trên con đường khó khăn thế nào, dù có đi một mình hay cùng ai thì điều quan trọng nhất là Hãy Trân Trọng Chính Mình.Hãy thử một lần dấn thân, lăn xả, để bản thân một lần thoát khỏi những khuôn khổ cuả gia đình, xã hội. Cũng đừng từ bỏ, muốn đi hãy đi, muốn ngồi hãy ngồi, muốn đọc hãy đọc, trên hết đừng do dự. Biết đâu đấy bạn sẽ tìm thấy được gì đó, chỉ ở ngay phía trước, hãy mạnh mẽ lên. Đừng để bản thân phải hối tiếc thêm nữa, hãy đi đến cùng....ButDarling,In the end, you have to be your own hero.Because everyone is busy trying to save themselves. There are plenty of difficult obstacles in your path. Don't allow yourself to become one of them.Never ever give up, Because you never know what tomorrow may bring.P/S: góp nhặt trên face vì thấy hay, up lên để dành đọc.... Cũng có vài thứ rất có ích...tui nói thiệt đó cô ơi....^_^Đích thị là lẩu thập cẩm nhe....ai thích ăn lẩu thì mời bơi zô.... ~_~ cái hay vẫn còn ở phía sau.....…