BÙA NGẢI (Dịch: ĐINH CÔNG THÀNH )
truyện có yếu tố kinh dị. Cân nhắc trước khi xem~…
truyện có yếu tố kinh dị. Cân nhắc trước khi xem~…
Tên truyện: Góc HẻmTác giả: Thất NươngTình trạng: OngoingCouple: phúc hắc công Tần Tiệp x nhược thụ Đan Tao…
chuyện tình từ tuổi còn thơ đến trưởng thành của đôi bạn trẻ #mimeo…
Đây là những câu chuyện có thật, mình lấy trên Weibo Việt Nam và đã được chủ bản dịch cho phép đăng tải ạ…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
Có trời mới biết từ khi nào Wonwoo đã phải lòng tên playboy cùng phòng với mình. Nhưng thật tội nghiệp cho anh khi phải đối mặt với sự thật lạnh lùng - Mingyu có vẻ là trai thẳng. Cậu sẽ không bao giờ đáp lại tình cảm của anh, hoặc có thể...…
Là ảnh và ảnh và ảnh thôi'-')))…
Bạn đã từng yêu ai mà yêu đến đau lòng hay chưa?!…
Cặp Ussr và Việt Minh. Thì là vì tôi lụy đôi này quá rồi nhưng cảm giác cứ lờ mờ ấy vì xây dựng nhân vật yêu nước. Đầu tôi tự nhiên nảy ra chút idea. Tôi không biết phải diễn tả thế nào nữa nhưng các cậu đọc những dòng này chắc hiểu. Lịch sử có thể bị bóp méo, không có giá trị tham khảo. Xin lưu ý.…
Văn án Tô Văn một thành phần thuộc về thế kỷ 21 người đứng ở tần lớp thượng lưu từ nhỏ được tiếp thu giáo dục một cách khắc khe tới khi trưởng thành nàng cha liền nói cho nàng Tô phụ : "Kỳ thật chúng ta cùng người mẫu đã nhận sai rồi ngươi, ngươi không phải chúng ta con ruột" Tô Văn "....""Ngươi phụ mẫu năm đó là một cái bình thường làm công ăn lương công nhân""Ngoạ tào!!""Hiện tại chúng ta muốn đón về cái kia cốt nhục"Tô Văn liền lặp tức vui mừng "Đi cái gì chó má đại tiểu thư lão tử muốn tự do lạp""Nhưng chúng ta đối với ngươi tình cảm vẫn là tồn tại dù không phải ruột thịt bao năm nhưng như vậy chúng ta vẫn là luyến tiếc người a""Cho nên đâu??""Ngươi vẫn sẽ là chúng ta Tô gia đại tiểu thư về sao Nguyệt Nguyệt sẽ là ngươi thân muội muội" Tô Nguyệt : Tỷ tỷ hảo!Tô Văn : "...."Tô Văn : Không ta không tưởngTô phụ cùng Tô mẫu : Không ngươi tưởng…
Một cuộc tình kéo dài 356 days thế mà khi chia tay lại rất nhẹ nhàng, người nói muốn đi tôi lại không đủ sức giữ.... "Từ bỏ một thói quen". Hừ chia tay cái khỉ mốc ( mày đùa t à ). Mày diễn cũng đc đấy :)- short stories…
Dạo này thấy tương tác đông nên chào hàng tí thôi. Chỉ sợ quảng cáo xong lại càng ế!…
Cuộc gặp gỡ tình cờ đã kéo duyên phận của hai con người xa lại lại với nhau, vốn dĩ cứ nghĩ xa lạ vô cùng nhưng lại thân quen đến mức như đã từng gặp nhau rồi vậy có lẽ đó là duyên phận ,không tình kiếp trước . Cùng sống cùng cố gắng cùng học tập cùng tiến bộ vô tâm vô tư họ bước vào thế giới của nhau và rồi cuối cùng thời gian 3 năm kết thúc ...................…
đọc rồi biết hihi…
Người hầu thân cận băng đảng tội phạm Bonten-Tur trong một ngày đi mua thực phẩm bắt gặp một cậu bé 4 tuổi tên Hanagaki Takemichi. Vì thấy cậu bé này tội nghiệp và đáng yêu quá nên cô đã đem em về biệt thự. Ngày tháng sống chung của Takemichi và các tội phạm được Mint kể lại chi tiết trong một cuốn nhật kí. ________Warning: OOCThể loại: Ngọt, sủng, harem, allMain, boylove,...Truyện được viết ra với mục đích thỏa mãn não tác giả, gáy otp và an ủi người đọc sau các chapter mới của bộ truyện chính. Không ngược, không thủy tinh, không trà xanh, chỉ có ngày ngày vui vẻ của Takemichi và các anh nhà, đôi khi có một chút drama cho kịch tính. Vậy thôi!Văn phong không tốt nên xin đừng mang đi đâu. Truyện chỉ đăng trên Wattpad.Author: Tưr…
...…
Thanh xuân sở dĩ khiến người hoài niệm, luyến tiếc vì những thứ đẹp đẽ đó thường chỉ lưu giữ trọn vẹn nhất trong kí ức, khó mà thoát ra ngoài hiện thực và theo bạn cả đời.Chính vì vậy, "chàng trai ở bên bạn năm mười bảy tuổi, sẽ không thể mãi ở bên bạn được."Điều đó đúng, mà có khi lại chẳng đúng.Ai ở bên ai, chỉ có thời gian mới trả lời được.Ai ở bên ai, chỉ có thể tự mình trải qua để chứng minh.Nếu chỉ sợ hãi những điều chưa xảy ra, thì cả đời này, ai có thể ở bên ai?"Lập Hạ, hãy thử để mình ở bên cậu được không?"Mùa hạ năm đó, Tiểu Tư đã nói với Lập Hạ như thế.Để rồi tất cả chỉ như nước chảy kẽ tay.. những bền chặt hóa mong manh như mùi thơm cây rã hương năm nào.Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Lập Hạ có màu vẽ, có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Phó Tiểu Tư ẩn sâu trong vẻ lạnh lùng đôi chút bất cần là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niuThanh xuân của Thất Thất.. ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân..Thanh xuân ấy còn có Lục Chi Ngang, có Ngộ Kiến, có Đoạn Kiều..Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại..Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm…
H nhẹ xen tình cảm ahh :>…