mrkute giaicapvahinhthucdautranhgiaicap
…
Để trả event thôi…
Vì quá thích một truyện trên wikidich và cảm thấy chưa đã lắm nên mình đã viết nên bộ truyện này theo sở thích của mình. Các bạn có thể coi đây là bộ Đồng nhân của truyện đó. P/s: Nếu bạn nào tò mò truyện gốc trên Wikidich và có ý định tìm hiểu thì đây là tên truyện: (Thần thoại) Cùng thần đồng hành 300 năm. Truyện này chỉ có bản convert thôi, có thể một số bạn sẽ không quen, còn mình thì đọc nhiều năm rồi nên quen, theo cảm nhận của mình thì truyện tác giả viết hay cực kỳ nhưng mình thấy thiếu gì ấy.-----Enjoy-----"Nếu tình yêu là một lựa chọn Ta chọn yêu người trong thầm lặng. Chỉ như thế, ta mới không nhận được lời từ chối.Ta chọn yêu người trong cô độc. Vì nơi đó không ai có được người ngoài ta.Ta chọn yêu người từ xa. Vì khoảng cách sẽ là tấm chắn bảo vệ ta khỏi tổn thương.Ta gửi nụ hôn người trong gió. Chỉ bởi làn gió mềm mại hơn môi ta.Ta chọn ôm người trong giấc mơ. Vì trong mơ, người sẽ không đẩy ta ra xa..."---Ra đời ở tầng thứ 9 Địa Ngục, lọt vào trong mắt Iva là một mảnh đất o bế đen trắng hoang vu, cho đến tận khi một sợi quang minh chiếu sáng thế giới.Cuộc nội chiến diễn ra, Thiên sứ Lucifinil sa đọa.Địa ngục trầm luân chín ngày chín đêm. Thượng Đế Jehovah đứng ở phía trên động không đáy nhìn Lucifinil, Ác quỷ Iva đứng ở phía xa nhìn Thượng Đế.Giờ đây Iva mới ý thức được bản thân hình như... yêu thầm Thượng Đế.---Iva: "Trót yêu một người chú định không yêu ta, ta phải làm sao bây giờ?"Khuyết danh: "Ngươi có chắc là người đó sẽ mãi không yêu ngươi?"…
Đánh mất em là điều anh không thể ngờ…
Hẳn sự thù hận luôn đến từ sâu thẳm mỗi người ta,nhưng khi chết rồi họ chưa thể buông bỏ mà thay vào đó,các vong hồn dữ rồi hoá thành các dạng biến thể đi mò giết những người vô tội khác.Chuyện vô tình kể đến Minh,xoay sở vào khi anh chàng bắt đầu có các biểu hiện quỷ sự xung quanh,và cả cái chết bi thảm của tía má Minh.Minh cùng Hải và Đại săn đón hoá giải lời nguyền gia tộc,và buộc trả nghiệp sau cơn ai oán tổ tiên gây ra...…
Ngày hạnh phúc nhất, cô mặc trên mình chiếc áo dài màu đỏ thêu phượng hoàng với mong muốn cùng vào khấn gia tiên, nhận lời chúc phúc của hai bên gia đình mình và anh. Thời khắc đẹp đẽ ấy chưa được bao lâu, thì chiếc dao găm đã nhuốm máu hoà cùng màu với chiếc áo dài của cô. Tận mắt nhìn nỗi đau đớn của mình, tận mắt thấy màn kịch hài của gia đình anh. Mắt chưa kịp nhắm đã thấy một cô dâu khác mặc chiếc áo dài trắng đi cạnh anh. Cô đến với anh ấy chỉ vì câu nói Anh yêu em như con dao găm hai lưỡi, một bên cứng một bên mềm. Em dùng bông hoa hồng nhỏ của mình để chinh phục hai lưỡi dao ấy và em chinh phục luôn cả tim anh.…
Tình cảm của họ ngoài đời có phải thật hay không thì mình cũng không biết, nhưng nó đang ở mức ghen tuông, giận dỗi thôi nhaaa -TUỔI LÀ GIẢ, TÌNH TIẾT CŨNG LÀ GIẢ, MỌI THỨ CHỈ PHỤC VỤ CHO OTP CỦA MÌNH-Thể loại: Ngôn, ngọt, ngắn [30 CHAP] , học đườngNv9: Liah [Cô] Vahn [Hắn]Lần đầu viết fic có gì sai xót mong m.ng bỏ quá ạaaa 😷-NO RCM DƯớI MỌI HÌNH THỨC…
Tôi từng mơ ước có một mối tình thanh mai trúc mã thật đẹp như trong phim, hai đứa từ nhỏ đến lớn đã quấn quýt bên nhau, nhìn ngắm dáng vẻ trưởng thành của nhau rồi kết thúc mối tình đầu tươi đẹp ấy bằng một đám cưới trong mơ thật ngọt ngào. Thế nhưng chẳng cậu bé nào chịu đầu thai cùng tôi diễn vai cặp đôi thanh xuân ấy cả, không chỉ thế mà tôi còn ế chổng chơ đến tận năm lớp 10, chính xác xíu là không một mối tình vắt vai. Tụi con trai hình như chỉ thích nhỏ bạn cạnh nhà tôi thôi sao ấy, như kiểu ánh hào quang của sân khấu chỉ đủ chiếu sáng cho mình nữ chính vậy, nữ phụ mờ nhạt là tôi đến chỗ đứng còn lấp lửng chứ chưa nói đến một xíu ánh sáng mờ nhạt, hoạ chăng là chút sáng được hưởng ké khi tiếp xúc với nữ chính, chút sáng phải chật vật lắm mới có được. Nhưng tôi chưa bao giờ ghét Linh cả, nhờ cô ấy mới có tôi của hôm nay.…