Con người sẽ không thay đổi vì tình yêu đâu, vì vậy ngươi đừng mang hi vọng sẽ thay đổi ai đó. - Người tình ánh trăng -Sống cho bản thân mình mới là sống-Sống bằng ánh nhìn của người khác thì khác nào sống như đã chết. - Sẽ có cách, đừng lo -…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường. Tác giả: Triệu Lục Tinh Cảm giác có bạn thân giống như là có một thiên sứ luôn quan tâm mình, theo dõi mình hay cả khi mình đuổi theo ước mơ bị bố mẹ phản đối thì họ vẫn luôn ủng hộ mình. Nhưng mà...còn bạn thân khác giới thì sao? Bạn xem họ đơn thuần chỉ là bạn thân nhưng đối phương thì... không hẳn là vậy. Năm ấy tớ và cậu đã gặp nhau, cũng đã từng thân với nhau nhưng rồi cậu biến mất không để lại một vết tích gì, nếu cậu xuất hiện một lần nữa thì cuộc sống tớ có bị đảo lộn không?Truyện này có khuynh hướng kiểu truyện Trung Quốc một chút( Đây là truyện mình viết lần đầu cũng chưa có kinh nghiệm nhiều nên có gì thì góp ý cho mình nha.)😎🤪😜…
Những bạn đã quen với thể loại tiểu thuyết, tự sự khi đọc quyển sách này có thể bạn sẽ cảm thấy chán, không thú vị. Nhưng nếu bạn đang trong độ tuổi thanh xuân hay đã qua tuổi thanh xuân rồi hãy nên đọc một lần, cảm nhận một chút về thanh xuân của Lưu Đồng, của chúng ta. Lần đầu đọc quyển sách là nhờ vào bộ phim cùng tên, cứ ngỡ sách sẽ là những câu chuyện về tình bạn, tình yêu, ước mơ của tuổi trẻ như trong phim, mua về đọc thử lại khá thất vọng. Nhưng đọc lần thứ 2, suy ngẫm kĩ từng câu từng chữ của Lưu Đồng mới thấm thía, mới nhìn thấy mình trong cuốn sách. Thanh Xuân của Lưu Đồng có bóng dáng thanh xuân tôi, Thanh Xuân của tôi có bóng dáng thanh xuân của các bạn.Muốn chia sẽ với các bạn về cuốn sách này vì tôi thực sự rất yêu nó. Cuộc sống sinh viên, khi lập nghiệp, tình bạn, tình yêu, tình thân, quan hệ đồng nghiệp... đều được Lưu Đồng dùng một cách diễn đạt rất khác để kể, những câu chuyện bình thương nhưng rất nhiều người điều trải qua...Tác giả: Lưu Đồng"Kinh qua những tháng ngày của tuổi trẻ bạn sẽ phát hiện: Chúng ta không phải bị biến thành chúng ta của hiện tại; mà là, chúng ta bắt buộc phải chấp nhận chúng ta của hiện tại. Thật ra chúng ta đều như nhau, đều sẽ phải bước qua những chật vật, những phóng khoáng, đừng sợ những rối ren, những xê dịch, thanh xuân mà, có thanh xuân của ai mà không mơ hồ?!"…
Xin chào mọi người.'Tôi và Anh" là một truyện tự sự của một cô gái kể về những sự kiện, những ký ức của cô và mối tình đầu của mình. Cũng sẽ có vui và cũng sẽ có buồn. Nhưng mọi thứ từ lần đầu gặp mặt hay những lời chào đầu tiên vẫn sẽ luôn được cô nhớ mãi, và kể lại như viết một cuốn nhật ký.[Thật ra đây là tác phẩm đầu tay của mình về thể loại lãng mạn, ngôn tình. Do đó mình rất sẵn lòng nghe và tiếp thu góp ý từ mọi người.Hai chương mới sẽ được cập nhật mỗi tuầnMình cảm ơn rất nhiều vì mọi người đã đọc truyện♥️]…
[ Trường cấp III Zodiac ] -Năm Nhất đầy bất ngờ kể về câu truyện học đường đầy vui nhộn của 12 bạn trẻ nghịch ngợm với 12 tính cách khác nhau . Năm nhất sôi động và mới lạ ở trường cấp III Zodiac liệu sẽ đem lại trải nghiệm gì ở những bạn trẻ cá tính này ?! - Hãy hoà mình vào bối cảnh học đường đầy lí thú nhé !…
Tác giả:Bệ Hạ Bất Thượng Triều Convert:https://hotruyen.com/muc-luc-sv/chi-la-boi-vi-dong-tam-3732353938302D3432363840354038303130304030 Tình trạng convert :90 (Hoàn thành)Hán Việt: Chỉ thị nhân vi động liễu tâmThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Vườn trườngVăn án 1Điều mà mọi người không thể nghĩ đến chính là Lục Nhiên người không nghe ai quản giáo, luôn trong tình trạng phản nghịch, như thế nào lại nghe lời Dụ Hạ đến thế.Lục Nhiên nghiêng đầu, nhướng mày: "Khi còn nhỏ lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy liền đem lão tử hôn."Trường học đột nhiên truyềnra một tin đồn, Lục Nhiên cùng Dụ Hạ có hôn ước với nhau.Dụ Hạ chạy đến Lục Nhiên trước mặt, nhút nhát sợ sệt mà nói: "Khi đó còn nhỏ hôn ước kia không tính gì hết."Trước mắt bao nhiêu người, Lục Nhiên đem Dụ Hạ đẩy đến cửa cầu thang của trường học: "Vị hôn thê nhỏ, em trốn cái gì?""Hôn tôi xong muốn chạy?" Lục Nhiên đôi mắt híp lại, "Em liền không muốn phụ trách?"Văn án 2Niên cấp* đồn đãi, giáo bá kiêu ngạo hiện tại chỉ nghe lời của một nữ sinh nói.(*Niên cấp mị không tìm được trên google ai biết nghĩa chỉ mị với nha)Dụ Hạ đứng trên bục giảng quản lớp,nhưng không ai nghe.Lục Nhiên đá mộtcái vào chân bàn, Dụ Hạ sợ tới mức hốc mắt đều đỏ. Tất cả mọi người đều cho rằng hắn muốn phát hỏa.Không nghĩ tới, Lục Nhiên thế nhưng luống cuống, hắn thật cẩn thận mà nói với Dụ Hạ: "Đừng khóc, tôi hôm nay bài thi đều viết xong hết rồi."Lục Nhiên quay đầu nhìn về phía mọi người trong ban, mắng câu: "Đều mẹ nó im lặng h…
(Nam x Nam. Đề nghị ai ko phải hủ éo bén mảng đến lãnh địa cũa mị🙅🙅🙅).《Tuổi thanh xuân của tôi có thật nhiều những thăng trầm, thật nhiều những cung bật cảm xúc. Có thật nhiều thứ mới mẻ để tôi khám phám và tận hưởng. Suốt khoảng thời gian đó tôi sống trong bầu trời xanh của riêng mình. Tôi cảm thấy thật yên bình, thật dễ chịu. Nhưng khoảng thời gian ấy sẽ chẳng thể nào khiến tôi cảm thấy thoải mái được nếu như cậu không là một phần trong đó.》( Yuu●Tuoithanhxuancuatoivacau )…
"Tôi muốn viết một câu chuyện về thanh xuân của tôi, của ai đó, của những năm tháng mà người ta vẫn hay nói về cái trẻ người non dạ, ngây ngô, thuần khiết nhưng thực đa sầu, đa cảm.Tôi muốn viết về suy nghĩ của một cô gái tuổi 25 nghĩ về những ngày đã qua, dù ngắn ngủi, bình lặng nhưng đầy hoài niệm ""Có thể trong mắt người khác, Tại Tại, học sinh ba tốt, tiêu biểu, gương mẫu, con ngoan trò giỏi, rất nhiều, rất nhiều từ ngữ văn hoa mà thầy cô, bạn bè, cô, dì , chú, bác... có thể hình dung về cô. Nhưng chỉ cô mới biết, ngược về ký ức cho đến hiện tại, cô vẫn chỉ là cô, nhạt nhẽo, một màu.Đến bây giờ, Tại Tại của 25 tuổi vẫn luôn hỏi, mình nên làm gì để cho năm 30 tuổi, năm 50 tuổi, năm 80 tuổi mắt mờ, chân chậm nghĩ lại mà không hối tiếc như hiện tại đang hoài niệm về quá khứ. Những câu hỏi vẫn cô luôn theo đuổi và bỏ ngỏ ..."…
Kể về một cô gái và một chàng trai, họ thương thầm nhau, nhưng họ không muốn nói ra, họ mong ước được là của nhau... Và cuối cùng mong ước của họ cũng được trọn vẹn. Nhưng kết cục thì đều như những chuyện tình khác. Đi qua đời nhau và để lại trong nhau những ký ức của tuổi thanh xuân thật khó phai...!…
Tôi và cậu ấy là như vậy. Lúc gần lúc xa, lúc lặng thinh lúc rộn ràng, cứ thế đi qua những ngày tháng chẳng rõ ràng. Có khi là tin nhắn chào buổi sáng, có khi là một ván game thâu đêm, có khi là im lặng suốt cả tuần nhưng chẳng ai nói câu tạm biệt.Cậu ấy lười, nhưng vẫn đủ siêng năng để xuất hiện khi tôi cần. Còn tôi, dù chẳng biết mối quan hệ này sẽ đi đến đâu, vẫn muốn giữ cậu ấy ở lại.Câu chuyện chỉ là 1 nguồn cảm hứng do mình tự sáng tác, nếu có tác phẩm hay sự kiện tất cả đều chỉ là sự trùng hợp.Cảm ơn! chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…
"Mùa hạ năm ấy, chúng tôi bên nhau dưới bầu trời lam tím... Và rồi, cậu rời đi, để lại tôi với những lời chưa kịp nói."Trần Hiểu Minh - một học sinh trầm lặng, sống trong áp lực học tập và bóng tối.Lục Thần Hi - một cô gái như ánh mặt trời, lấp lánh và ngắn ngủi.Họ cùng nhau trưởng thành qua những năm tháng trung học: cùng trốn học, cắm trại, ôn thi, hứa hẹn tương lai... Cho đến ngày hoa lam tinh rụng rơi, và cô để lại anh một vòng tay cùng câu hẹn:"Hẹn gặp lại nhau sau 129600 năm nữa, ở nơi chúng ta từng gặp."Một câu chuyện thanh xuân, lãng mạn và đầy tiếc nuối - nơi mặt trời và mặt trăng chỉ gặp nhau khi hoàng hôn buông xuống trong khoảnh khắc.Liệu một lời hứa tuổi 18 có thể giữ lại một linh hồn mãi mãi ở bên người?…
Cô gái năm đó 18 tuổi theo đuổi chàng trai nam thần khối trên say đắm , tiếc thay chàng trai năm ấy lại không hề đếm xỉa đến cô . Năm cô 21 tuổi, cuộc sống màu đen của cô lại lần nữa chói chang ánh nắng mặt trời, là cậu nhóc tóc vàng đã đem lòng thương mến cô. Tưởng chừng mọi thứ đã tốt đẹp nhưng một vụ tai nạn đã làm cô mất đi trí nhớ, chàng trai năm 18 tuổi ấy lại quay về…
Giới thiệu sơ về nhân vật:+Lâm Đông Dương: là một chàng trai 17tuổi là một hot boy của trường Lê Quý Đôn đẹp trai nhất trường và được rất nhiều bạn gái để ý tới, học giỏi, tốt bụng ga lăng, nhà giàu....+ Tiểu Vy: là một cô gái 16t cô ấy cũng rất xinh đẹp nhưng học cũng ko đc giỏi nói chung học cũng bình thường tính cách hơi nóng nảy nhà cũng ko đc giàu lắm...Hai nhân vật chính trong câu Truyện…