Thơ Thời Thanh Thiếu(Phần 2: thơ tình).
Thơ được sáng tác từ tuổi còn thơ.…
Thơ được sáng tác từ tuổi còn thơ.…
시골에서 서울로 건너온 지민은 우연히 봄을 만난다. kpop을 사랑하지만 여전히 팬들의 예의를 지키는 소녀 누. 두 사람이 같은 동네에 살기 때문에 강은 봄을 오랫동안 좋아했습니다.…
Đó là 1 câu chuyện về mối tình tuổi học trò thật trong sáng về 3 người bạn thân nhưng nó cũng đủ để khiến cho 3 người đi vào lạc lõng...…
Fic được lấy ý tưởng từ truyện"Thằng gù nhà thờ Đức Bà " Đây là fic đầu tay của mình và bạn mình nên từ ngữ còn lủng củng,mong được mọi người góp ý💞Lưu ý:truyện không có thật,chỉ là truyện tự tưởng tượng ra,và không có thật!!Mỗi chap đều có 1 bản nhạc để mọi người nghe khi đọc nữa nè,ở phần hình ảnh trên cùng,mn kéo qua để nghe nhạc nhé<3Mong mọi người góp ý và ủng hộ❤️…
Một số lưu ý nhỏ xíu trước lúc lên thuyền:1/ Mình là thuyền viên toàn thời gian của chiến hạm Đồng Minh, đi làm thêm ở Xà Gián, hôm nào trái gió trở trời thì sang Hằng Nga Tiên Tử tác nghiệp. 2/ Chính quyền phát phúc lợi nào mình thêm mắm dặm muối phúc lợi đó. Truyện trong sáng, không có yếu tố 16+, mình ý thức được chị Minh Hằng đã có gia đình nên mình sẽ cố gắng chỉ vui vừa đủ. Nếu một trong số các chị không thoải mái, mình sẽ xoá truyện ngay lập tức.3/ Toiyeuphunu, đặc biệt là phụ nữ đẹp như Bùi Lan Hương. Đùa thui, vì mình quý cả 30 chị đẹp nên có thể mình sẽ vô thức nhắc đến tên các chị trong truyện. Mong các chị hoan hỉ tạo điều kiện cho chiến hạm có cơ hội đạp gió ra khơi ạ 🥹4/ MONG CHÍNH QUYỀN NHÌN THẤY THÌ NGÓ LƠ.…
"Thế giới này rộng lớn vậy thì chúng ta gặp được nhau là một nay mắn"2 con người ấy đã được định mệnh sắp xếp để trở thành partner của nhau, đã từng đóng phim cùng nhau, đã từng đứng trên sân khấu cùng nhau, đã từng hiểu nhau, đã từng có những cử chỉ thân mật với nhau, đã từng trong ánh mắt chỉ có đối phương. Nhưng tất cả chỉ là "Đã từng"...---Truyện đầu tay của tuii nên có gì mọi người đọc rồi cho tui góp ý nháa---…
Câu chuyện cách đây 3276 năm.Sau thời Hùng Dịch Vương, cuối Dòng Trưởng có nghĩa là hết 23 đời Thượng Hùng Vương.Chuyển sang thời Hạ Hùng Vương 18 đời.Sau thời Hùng Dịch Lang là Hùng Vân Lang lên ngôi vua vào năm 1276 đến Năm 1211 trước công nguyên lấy hiệu là Hùng Quốc Vương đời thứ nhất thời Hạ Hùng Vương.Ở vào thời kỳ nầy nhiều chuyện lạ xuất hiện Thần Tiên giáng hạ cũng nhiều, trên đất nước Văn Lang.…
Đôi ta kiếp trước yêu nhau nhưng lại chọn hai con đường khác nhau. Huynh chọn con đường chính đạo còn ta lại chọn con đường tà ma ngoại đạo. Kiếp này, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đời. Nếu có kiếp sau, chúng ta nhất định sẽ thành đôi còn kiếp này chúng ta đừng nên tương phùng…
-Tuệ Tuệ! tan học em có thể đến phòng thí nghiệm gặp anh được không?- v-vâng. em sẽ tới!Cô thích anh được 6 tháng rồi. Dự định sẽ tỏ tình với anh ấy. Nhưng vì một lí do mà cô đã lỡ hẹn với anh. Và đó cũng là ngày mà anh xin nghỉ học tại trường để đi du học Tây Ban Nha. Anh cắt đứt liên lạc với cô.5 năm xa cách cuối cùng cô cũng có thể gặp lại anh, nhưng anh đã quên cô rồi ư?. Liệu kết cục của mối tình đơn phương này sẽ đi đến đâu?- Đoàn Khiết An!- Xin lỗi... chúng ta quen biết nhau sao? Tác giả: Mèo Cam(tôi).Thể loại: ngôn tình, tình yêu đô thị, thanh xuân vườn trường.Chap sẽ được đăng vào những ngày 3, 13, 23,30. Mình là người mới, có gì xin mọi người góp ý về nội dung cũng như cách diễn cho mình để mình cải thiện nha:)…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Thanh xuân sở dĩ khiến người hoài niệm, luyến tiếc vì những thứ đẹp đẽ đó thường chỉ lưu giữ trọn vẹn nhất trong kí ức, khó mà thoát ra ngoài hiện thực và theo bạn cả đời.Chính vì vậy, "chàng trai ở bên bạn năm mười bảy tuổi, sẽ không thể mãi ở bên bạn được."Điều đó đúng, mà có khi lại chẳng đúng.Ai ở bên ai, chỉ có thời gian mới trả lời được.Ai ở bên ai, chỉ có thể tự mình trải qua để chứng minh.Nếu chỉ sợ hãi những điều chưa xảy ra, thì cả đời này, ai có thể ở bên ai?"Lập Hạ, hãy thử để mình ở bên cậu được không?"Mùa hạ năm đó, Tiểu Tư đã nói với Lập Hạ như thế.Để rồi tất cả chỉ như nước chảy kẽ tay.. những bền chặt hóa mong manh như mùi thơm cây rã hương năm nào.Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Lập Hạ có màu vẽ, có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Phó Tiểu Tư ẩn sâu trong vẻ lạnh lùng đôi chút bất cần là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niuThanh xuân của Thất Thất.. ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân..Thanh xuân ấy còn có Lục Chi Ngang, có Ngộ Kiến, có Đoạn Kiều..Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại..Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm…