Tôi dành riêng cho người một cái tên khác với tất cảQuerencia, chỉ duy nhất dành cho ngườiBởi vì là duy nhất, cuối cùng chẳng ai khoả lấp được khoảng trống người tạo nên.Và tôi, kẻ độc hành cho đến ngày trở về thì cũng chẳng còn ai chờ đợi nữa, sau cùng lựa chọn đứng một góc mà quan sát.Hiraeth, tôi thì thầmThì thầm một nỗi nhớ bất tận.…
"Người dùng lưu ý, nhấn Enter để hoàn tất các thiết lập. Tuy nhiên, thiết lập sẽ không đảm bảo được cột mốc mà người dùng muốn đến, chỉ dựa hoàn toàn vào những ký ức đau đớn nhất của người dùng.""Đại ca, Tử Du chết rồi, Tử Du vì đại ca mà chết."…
Có nhiều người lạ lắm, họ có nhiều tâm sự, có những nuối tiếc, những hy vọng, những lo toan; họ muốn nói những lời xin lỗi, những lời cảm ơn. Nhưng đau cùng vì nhiều lý do họ lại chọn cách im lặng. Để rồi những lời từ tận đáy lòng họ chưa bao giờ được thổ lộ, chưa bao giờ được gửi tới người mà họ yêu thương.Năm tháng ấy nếu em không cố chấp, nếu em mạnh mẽ buông tay thì có lẽ giờ đây chúng ta vẫn có thể xem nhau là bạn đúng không?...Cậu có biết yêu đơn phương là thế nào không? Một nửa là đường mật, nửa là đau thương.Lựa chọn giữa gia đình và người mình yêu, cậu nghĩ xem tôi nên làm thế nào?Anh là thanh xuân của em, là người em yêu ở quá khứ, hiện tại lẫn tương lai.…
Nhân vật chính: Cao Lãng, Phùng Tư DuệNhân vật phụ: Tịnh Thi Hàm, Sở Tiêu, Tưởng Vĩ KỳChúng ta mang những tâm sự và nỗi bận tâm khác nhau mà không muốn chia sẻ cho người khác, kể cả những người tưởng chừng như thân thiết nhất. Sự dày vò ngày một cắn xé, gặm nhấm ta từ bên trong. Vậy thì tốt hơn hết ta hãy buông tha cho nhau đi....P/S: nếu mọi người thích thì hãy ủng hộ mình bằng cách vote và cmt nhé <3…
Đây là câu chuyện được viết dưới dạng nhật kí. Nhật kí này thuộc về một chàng trai tuổi 18( Hoàng). Trong độ tuổi xuân sắc tươi đẹp, cậu đã phải lòng một chàng trai khác(Đức). Cả hai đã quyết định yêu đương dẫu biết rằng xã hội vốn khắc nghiệt đối với người đồng tính. Họ đã trải qua những ngày vô cùng hạnh phúc khi hẹn hò cùng nhau. Nhưng đến cuối cùng, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, mối tình chóng vánh của họ cuối cùng cũng bị phát hiện. Liệu họ có vượt qua những rào cản thử thách đó ?…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Ngôi nhà đó ...Ngôi nhà trên đỉnh đồi ...Nơi hồn ma của cậu vây lấy anhSự thấu hiểu , sự cảm thông , sự chân thành , ...Ma và người ... liệu sẽ là kết thúc đẹp ???Hay là âm dương cách biệt ???Kết thúc sẽ khiến bao người cảm động hay khiến bao người góp gạch xây nhà ???Come and watch itĐây không biết là cái fic hay cái đoản kinh dị thứ mấy Mup viết rồy nữa :vHay view và vote cũng như follow Mup để theo dõi thêm mấy fic nữa ha :*…
Truyện Hạnh Phúc Khi Người Đó Là Em là câu chuyện ngọt ngào , giận nhau cũng có nhưng tổng quan của truyện là những phân cảnh hài hước của đôi vợ chồng trẻ, nó bình dị nhưng lại thích hợp với mọi người vì cuộc sống bộn bề mà tìm chút bình yên mỗi tối.Truyện cũng có những hiểu lầm, cãi vả như bao gia đình khác, chỉ cần tin tưởng nhau, cùng hòa giải thì rồi nó cũng thành một mái ấm hạnh phúc.Tôi và chồng đã cưới nhau được 3 năm.Anh ấy tên Trình Kiên, là một nhân viên văn phòng bình thường và hết sức bình thường.Diễm My và Trình Kiên có một cậu con trai kháu khỉnh, sang năm nữa là bé đã tròn 3 tuổi, mọi người thắc mắc là vì sao mới kết hôn mà đã có con ư.Vì bọn họ kết hôn để chạy bầu.Cảm giác lúc ấy bất ngờ và có chút phân vân, vì Diễm My chỉ mới là sinh viên năm 3, còn Trình Kiên chỉ mới là thực tập sinh của một công ty nhỏ.Họ quen nhau từ nhỏ như hình và bóng với nhau, nơi nào có cô nơi đó có anh.Em áp lực vì chuyện gia đình mà nghĩ quẩn anh sẵn sàng bỏ hết tất cả để đến bên em.Anh học hành không giỏi, thể thao cũng chẳng có năng khiếu, em sẽ luôn đứng đây giúp đỡ anh những lúc cần giúp.Họ không hoàn hảo nhưng họ là một thể, thiếu người này người kia cũng sẽ không bao giờ có sức sống.Em là vì sao, anh sẽ vũ trụ.Em là mây, anh nguyện làm mặt trời.Anh là lá, em sẽ làm cây.Anh là cá, em nguyện làm biển.…
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống giữa cậu bé mồ côi sống tại cô nhi viện được nhận nuôi bởi một thầy giáo. Họ sống chung với nhau đã lâu, và phát sinh một tình cảm đặt biệt. Và cậu con nuôi đem lòng yêu người bố của mình...~~~~~~~~[ TRUYỆN KO MANG TÍNH CHẤT LOẠN LUÂN NÊN NHIỀU BẠN ĐỪNG TƯỞNG TƯỢNG QUÁ MỨC KHI ĐỌC NHÉ ]•••••••••••••••GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:Ken Kanazawa: Thầy giáo dạy Toán trường Hiyokawa, một ông thầy khó tính, khắc khe với học sinh. Nhưng cũng đôi khi ông cũng cực kì nhây và khó đõ. Được nhiều học sinh yêu mến.❤❤ Năm nay ông 39 tuổi. Thứ yêu thích của ông là Coffee ☕Kouta Mitsubishi: Từ nhỏ đã bị gia đình bỏ rơi, sống ở cô nhi viện. Vì tính cách ngoan hiền và lễ phép nên đã được Ken nhận nuôi. Cậu thích nấu ăn và pha chế. Năm nay Kouta được 17 tuổi. Có lẽ công việc nội trợ phù hợp với cậu hơn là việc đi học (っ- ‸ - ς)Matal (Metal) Hopper's: bạn thân của Kouta, tính cách ngang tàn bướng bỉnh nhất lớp. Hay bị thầy Ken phạt đứng ngoài lớp vì ko làm bài tập...( ̄ヘ ̄;)…
nhân vật chính bất hạnh chuyển kiếp đến thanh mạt , thành tiểu khất cái . một ngày gặp phải từ mi thiện mục đích lão giả . “ tiểu huynh đệ , ta xem ngươi cốt cách thanh kỳ , thiên đình đầy đặn ……” “ không cần phải nói , lão đầu , có phải hay không muốn bán cho ta một quyển 《 Như lai thần chưởng 》 , trực tiếp lấy ra đi !” “ gì Như lai thần chưởng , lão phu chỉ biết hổ hạc song hình 、 công chữ phục hổ cùng vô ảnh chân !” “ a , xin hỏi lão nhân gia ngươi là ? ” “ lão phu Hoàng Phi Hùng , xem ngươi căn cốt không tệ , là tập võ thiên tài , có nguyện ý hay không lạy lão phu vi sư ? ” lạy Hoàng Phi Hùng vi sư , trở thành một Đại tông sư đích đóng cửa đệ tử ? nhân vật chính vội vàng quỳ xuống :“ sư phụ ở trên cao , xin nhận đồ nhi một xá !” “ hảo , hảo , cùng vi sư đi bảo chi lâm đi , trước làm việc vặt ba năm ma luyện hạ tâm tính , biểu hiện tốt , vi sư sẽ dạy võ công của ngươi !” “……” ni mã , muốn gạt ta cho không ngươi đi làm ba năm a !…
Tiêu đề : [ 12 Chòm Sao ] Tình yêu nơi học đường / Cancer /Tác giả : ®Cancer™Một hành trình đi tìm tình yêu của 12 chòm sao, nơi tình yêu xuất phát lại là trường học. Ngày đầu tiên gặp nhau đã cãi nhau, không ưa nhau nhưng mà thời gian cứ trôi đi và lúc đó 12 chòm sao ta mới biết yêu là gì. Yêu là một thứ không mua được chỉ có do từ mình mới xuất phát ra, hợp nhau hay không thì do duyên số, cùng nhau vượt qua tất cả bão tố để yêu nhau và đó chính là tình yêu. Làm tất cả vì người mình yêu, chung thuỷ với nhau và bảo vệ nhau. Đừng lừa dối tình yêu vì thứ đó nếu bạn lừa dối sẽ không bao giờ tìm được.Mỏi tay quá vào truyện đi và nhớ vote cho Can đó nha. Love you too.…
Từ nhỏ cô đã thầm yêu anh, như số kiếp không thể thay đổiTình yêu trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của quả khế mới chín.Sau đó cô và anh xa nhau, gặp lại đều cách nhau ba năm.15 tuổi, anh lên phía bắc học, từ đó mất liên lạc;18 tuổi, cô nông nổi đi gặp anh, đổi lại là sự đau lòng;21 tuổi, cuối cùng anh cũng quay về để chịu tang mẹ;24 tuổi, anh kết hôn, đưa người vợ mới cưới tới tận nơi xa.Anh từng là thần hộ mệnh của cô, dịu dàng, cẩn thận che chở, bao dung.Đã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi mãi ở bên nhau.Cô có thể mất đi tất cả, nhưng không thể không có anh – người hiểu cô nhất.Ngày 7-7 là ngày gặp mặt của Ngưu Lang Chức Nữ,mưa ngày 7-7 là nước mắt của nỗi nhớ nhungVậy, cô 27 tuổi, liệu có thể có một ngày 7-7 không mưa,Để cô được gặp lại anh một lần nữa…….. …
Bởi vì Vương Dịch cũng là một kẻ ngốc. Có thể là gió sẽ tiếp tục thổi. Hoặc là gió ngừng lại. Vương Dịch thấy Phùng Tư Giai mỉm cười chúc em hạnh phúc. Và Châu Thi Vũ nắm lấy bàn tay của em, cũng mỉm cười, vẫy tay chào Phùng Tư Giai.-*Lưu ý : fanfiction, vui lòng không áp đặt hiện thực, không áp đặt lên xox.…
Tên truyện: Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi.Tác giả: Thụy Tiếu Tru.Thể loại: Ngôn tình, Huyền Huyễn, Cổ đại, Sủng.Nguồn: truyenfull.vn + Diễn đàn Lê Quý Đôn.Trạng thái (edit): Đang ra.Edit + Beta: LanhThienNhi255.⚫Văn án⚫Thế nhân nói, thứ nữ tướng quân phủ Tô Tiểu Vũ, yếu đuối không chịu nổi, nhát gan sợ phiền phức.Thế nhân nói, thứ nữ Tô Tiểu Vũ là điều sỉ nhục của tướng quân phủ, trời sinh ngu dốt, kinh mạch bế tắc.Thế nhân nói...Chính là, dường như mắt thế nhân đều bị hỏng hết hay sao?Cưỡng ép hoàng đế, lớn gan đánh cung phi, đây là nhát gan?Độc y song tuyệt, phi hoa đả thương người, đây là ngu dốt?Nếu không phải vì tìm mẫu thân, sao nàng có thể ở tướng quân phủ nén giận năm năm?Phụ thân vô tình, đại tỷ hãm hại, nàng nhẫn một lúc, chứ không nhẫn một đời!Không phải không báo thù mà thời điểm chưa tới, thời điểm vừa đến, sẽ trả lại bọn họ gấp trăm ngàn lần. Nhưng mà, vì sao trong con đường tìm mẫu thân của nàng lại luôn gặp hắn?Phúc hắc vô sỉ, thu nàng vào trong lòng cưng chiều đến tận mây, thận trọng từng bước từng bước một, chỉ vì muốn lấy được tâm nàng.Tôn quý cường thế như hắn, lại nguyện ý vì nàng buông kiêu ngạo, cường đại như hắn, lại vì nàng cho dù bản thân có bị thương.⚠ Lưu ý: Truyện được reup.- Nguồn: truyenfull.vn- Nếu như chủ truyện không thích thì ib bên trang Wattpad của mình, mình sẽ gỡ.⚠ Bạn nào nhu cầu post truyện thì có thể ib trực tiếp với nhà (viết theo dàn bài) hoặc gửi về [email protected] (viết theo dàn bài).…