chó cắn áo rách ✘ on2eus
choi woo-je ăn gì xui thế em?…
choi woo-je ăn gì xui thế em?…
"Anh! anh thích cafe hay bánh quy?""Anh thích Wooje."…
"Cậu Tuân..." em gọi cậu"Sao thế, có chuyện gì cần nhờ ta hả?""C-cậu có người thương chưa.."Cậu Tuân khẽ cười, bày ra vẻ bình thản nhưng tim thì đang nhảy lăm ba đa,"Có rồi, sao vậy?"Chu Vũ Hề hụt hẫng thật rồi, cậu đã có người trong lòng"D-dạ, con hỏi chơi thôi à cậu..."Cậu Tuân lại cười, lần này một tay Tuân nắm lấy bàn tay đang nắm xé góc áo của ai kia mà nói tiếp"Người đó, chắc có lẽ đang ngại lắm nhỉ"…
Tuổi trẻ tưởng yêu nhầm người, khi chung đội mới biết đúng người. Còn cùng người ta nâng cúp nữa.(Chưa beta)…
"Này nhé, còn lâu tôi mới yêu ông già đấy😾"…
thích là thích, cũng cần có lí do à ?…
Tình yêu là thứ vốn chẳng tồn tạiÍt nhất là em thấy vậy…
Đời này Han Wangho chỉ cần ở bên Lee Sanghyeok mà thôi.…
vào cái độ tuổi mà tình yêu thì có thể đến muộn chứ người đi rừng nhất định phải lên gank top ở cấp độ 3, người đi rừng của choi wooje đã quyết định không lên top nữa, và cả tình yêu cũng thế. author: jessiewangyftrans: bẻocategory: gương vỡ lại lànhbản dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không reup ở nơi khác.…
chúng ta, tương lai còn dài.…
Nhắng nhít và loi nhoi, vậy đó.…
Shortfic thuộc project 12h |Huyễn|Phiên số 3 - 17h00Couple: On2eus Tác giả: Clementine_Dyroseus (Quýt)Thế loại: Slice of life, Tình cảm Prologue:...Warning:Out of charactersTừ ngữ không chuẩn mực.Sẽ có một số yếu tố được thêm thắt ngoài thường thức (R18)Tác phẩm hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của Clementine_Dyroseus và chỉ được đăng tải tại wattpad cũng như blog "Vườn Quýt tháng 12" vui lòng không re-up hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.…
đi đi em, chần chừ, lòng nặng trĩutext; đi xa để trở về…
1001 cậu chuyện ngoài lề ngắn được tách ra khỏi bộ truyện trước đó: [On2eus] Chuyện cỏn conMọi ý tưởng và bản thảo ngoại bộ hoàn chỉnh đều thuộc quyền sở hữu của Sếp Cley.…
Giữa ánh hào quang của đấu trường ESports, nơi những trận chiến khốc liệt diễn ra không chỉ trên sân khấu mà còn trong lòng người, tồn tại một mối duyên đầy ngang trái. Woo-je và Hyeon-jun, hai con người từng là đồng đội, từng gắn bó như hình với bóng, nay lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Woo-je chấp nhận mọi tai tiếng, mọi đổ vỡ để rời khỏi đội tuyển, để giải thoát Hyeon-jun khỏi sự trói buộc của cảm xúc. Đó là cách duy nhất cậu có thể yêu, có thể bảo vệ, và có thể buông tay. Nhưng liệu sự hy sinh ấy có đủ để xoa dịu những nỗi đau? Hay chính nó lại khắc sâu thêm vào trái tim cả hai vết thương không bao giờ lành? "Duyên Phận" là câu chuyện đan xen giữa tình yêu và sự chia xa, nơi những quyết định đau lòng nhất lại chính là lời yêu thương sâu sắc nhất.…
em wooje đấm anh hyeonjoon gãy tay rồi…
" Yeah, em không muốn, tình yêu mập mờMuốn khi đi chơi, không phải thập thòMuốn mình công khai, mỗi khi gặp gỡKhoe với bạn bè, rằng mình đang cặp kè "…
" Nhân ngư làm gì có thật cơ chứ ! " " Nhưng ngươi không thấy sao ? ta rõ ràng đã thấy mà ! trong dinh thự của ngài Lee đấy . Một nam nhân ngư rất đẹp "…
Động nhỏ chữa lành cho cỏ lúa con đến đêi🥹🤲…