Tôi Được Thấy Nước Mắt Anh Rơi
Thật ra cả đời người nói ngắn không ngắn nói dài không dài, lăn lộn đến chật vật như vậy sao lại không thể cho nhau chút dịu dàng..…
Thật ra cả đời người nói ngắn không ngắn nói dài không dài, lăn lộn đến chật vật như vậy sao lại không thể cho nhau chút dịu dàng..…
Học viện Beigoma đang trải qua quãng thời gian yên bình bỗng chốc bị khuấy động bởi một tin đồn kì lạ ở thư viện.Lui Shirosagi, học sinh năm nhất của học viện, vốn không hứng thú gì với tin đồn trên nhưng vì lí do nào đó mà chính hắn đã đặt chân đến thư viện. Tại đây, hắn bắt đầu bị cuốn vào một vòng xoáy lẩn quẩn giữa quá khứ và thực tại.+ Tác giả: Molly Yumiko + Thể loại: Shonen-ai, trinh thám, học đường, siêu nhiên, tâm linh...+ Couple chính: FreeValtShuLui + Lịch ra chap mới: không xác định.Các nhân vật trong truyện không thuộc sở hữu của Mol nhưng số phận của họ là do tôi quyết định.Truyện chỉ được đăng trên wattpad, xin đừng đem truyện đi dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Thuận ghét mọi thứ ở Việt Cường, từ đôi tay, cặp mắt, đến cả cử chỉ thân mật mà nó làm với mọi người.Ghét cả việc nó khiến mình chẳng thể phớt lờ, cứ liên tục bị thu hút bởi nó.Thế nên...___Bạn đầu nó là một oneshort, nhưng giờ là nhiều cái oneshort.…
- Không phải mập mờ, chỉ là chúng ta chưa công khai thôi!Một em bé nỗi lòng chứa đầy sự sợ hãi. Không tin tưởng, mở lòng với người mình yêu!Đối phương thật sự sẽ chữa lành cho em?- Vậy giới truyền thông thì sao? Họ có chấp nhận chúng ta không?P/s: Chưa drop! Sẽ cố gắng đi tiếppp 🥹👉👈…
Truyện không 3p.Sau sự cố khi say xỉn hai người cứ ngỡ không bao giờ gặp lại nhau, không ngờ số phận chớ trêu cho họ gặp nhau thêm một lần nữa. Từ đó một chuyện tình lãng mạn được bắt đầu.…
Anh ơi em đã mơ về thiên đường, nơi chỉ có hạnh phúc và đôi ta.…
[Tuấn Hạn] MÙI HƯƠNG CỦA EM LÀ THUỐC GIẢI CỦA ANH[HOÀN]Au : Yên NinhBeta : Như Ngọctag: abo, ngọt , cao lãnh si tình A x tạc mao lão cán bộ thụBác sĩ Cung : ngoan uống thuốc rồi sẽ ôm ômTiểu sinh Trương : ôm ôm rồi mới uống thuốc cơ.NOTE: ĐÂY LÀ SẢN PHẨM DO MÌNH TỰ VIẾT, KHÔNG PHẢI DỊCH HAY EDIT.Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751Khi các trang web reup còn đông vui hơn nhà chính chủ thì còn gì mà khóc với sầu😭😭😭…
Chỉ là vài oneshot cho cái sự thèm Tsuki bot thôi…
Mingyu - thiếu gia khoa Kiến Trúc, hội trưởng CLB bóng rổ với dáng cười ngông nghênh và ánh mắt lỡ buồn hơn tuổi - tình cờ bước vào quán cà phê CherryGC trong một chiều mưa. Chủ tiệm, Seungcheol - hội trưởng hội sinh viên, sinh viên năm ba khoa Thương Mại Ngoại Giao - là người lặng lẽ pha những ly cà phê không nằm trong menu, và cũng lặng lẽ cất đi những thương tổn chưa từng nói với ai.Từ lần đầu ánh mắt chạm nhau qua làn hơi cà phê, Gyu và Cheol bắt đầu bước vào quãng giao mùa không tên của cảm xúc-nơi mọi lời quan tâm đều bọc trong khoảng cách, và mọi lần vô tình gặp gỡ đều là cố ý.…
Tác Giả :Mộng Tiểu NhịSố Chương : 71 chương chính-9 chương ngoại truyện…
CP: Ôn Khách Hành x Chu Tử ThưAuthor: credit đầu mỗi chươngEditor: MayaThể loại: truyện ngắn, có H hoặc không, có ngọt có ngược, có thiếu đạo đức sang chấn tâm lý =))) nhưng tuyệt đối sẽ HE vì editor là người chơi hệ HE :))))Disclaimer: nhân vật thuộc về má Pi và đoàn phim Sơn Hà Lệnh, không đem ra khỏi wattpad này…
warning: lowcase, một số từ chửi tụctình yêu bắt đầu cần chất xúc tác và ánh mắt bạn là nơi những vì sao ánh lên những ánh sáng rực rỡ. khi ấy mình biết rằng đây là thứ khởi nguồn.mắt "đầy" sao thực chất là cái cớ, còn cơ duyên nên sự thì phụ thuộc vào hai bạn.…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
Tên Truyện: [Tuấn Hạn] Tháng Năm Thương NgườiTác giả: Diệp Tuyết BăngThể loại: fanfiction, đam mĩ, niên hạ, HE, rps,...Tình trạng: Đã hoàn thành._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _Một món quà nhỏ gửi đến @swedish_princess nhân dịp sinh nhật!⚠VUI LÒNG KHÔNG SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC VÀ KHÔNG MANG ĐI ĐÂU HAY CHUYỂN VER KHI CHƯA CÓ BẤT KÌ SỰ CHO PHÉP NÀO CỦA TÁC GIẢ. CHÂN THÀNH CẢM ƠN.⚠Hãy là một độc giả thân thiện, vui lòng không văng tục hay cố ý gây war. Nếu không thích truyện vui lòng CLICKBACK, đừng comment những lời thiếu văn hóa! Cảm ơn.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ❤.…
Vì chưa trả hết nợ nên mới có duyên. Tôi nợ em cả một bầu trời thương nhớ, nợ em một câu tỏ tình, nợ em ngàn lời xin lỗi. Xin lỗi em, và tôi yêu em.Lee Su Hyeok và Choi Nam Ra.Câu chuyện duyên nợ của anh và em sau khi đại thảm hoạ zombie ở Hyosan kết thúc…
_________MinCheol ver"Lên lưng em đi, để em cõng anh.""Đi đâu?""Về nhà.""Nhà?""Ừm. Nhà của chúng ta."Seungcheol à, anh gầy thật. Nhớ ăn nhiều vào. Anh gầy đến nổi bây giờ em còn không thể cảm nhận được sức nặng của anh trên lưng. Seungcheol à... Chỉ lần này nữa thôi, hãy để em cõng anh về nhà.…
Cp: Hà Dữ x Hạ Chi QuangDịch vì sở thích cá nhân, vui lòng không mang đi chỗ khác ạ.Cre ảnh bìa: xhs- FindingEighteen…
Stories behind sweet things we see…
Một người mẫu nổi tiếng toàn cầu - Jeon Wonwoo - mở quán cà phê nhỏ để trốn khỏi ánh đèn sân khấu. Một nhà thiết kế thiên tài - Lee Chan (nghệ danh Dino) - sống trong căn hộ sát bên, vô tình trở thành khách quen chưa từng để lộ danh tính. Một ly nước pha trúng vị, một lần ánh mắt lỡ chạm giữa hoa giấy bay-từ xa lạ hóa thân quen. Giữa spotlight hào nhoáng và những thầm thì phía sau cánh cửa, họ học cách yêu nhau... từng ngụm, từng đường may, và từng lời không cần nói.…