Mông lung
Tuyển tập Hannibal đã cho tôi cảm hứng về tình yêu của một bệnh nhân tâm thần, và chính cuộc đời tôi đã thôi thúc tôi viết ra những câu từ gần như là tự thuật. Cố lên. Bạn và tôi. Rồi chúng ta sẽ ổn vào một ngày nào đó.…
Tốt quá cũng không tốt.…
Hii,truyện không có H+ chỉ có ngọttt:3…
Thư rơi lả tả, văn phòng 99745345 nhặt nhạnh từng lá."Xin chào, thần chết đây, tôi đến lấy thư."Tác giả: 99745345…
12 tháng và 12 nỗi đau. 12 con người, 12 hoàn cảnh khác nhauNhưng lại mang chung một trái tim rỉ máu…
Là quan điểm cá nhân của tôi nên ai không tôn trọng suy nghĩ của người khác thì nên click back đi là vừa P/s: để ảnh Hyewon tại chị ấy đẹp và mình thích chị ấy P/s2: ảnh ăn cắp của bà chị Haeyeon…
Câu chuyện hằng ngày của tôi (30/6/2022-?)…
tớ đã crush 1 người nhưng lại bị từ chối . tớ cũng ko buồn và tớ để ý cậu , cậu đối xử tốt vs tớ nhưng liệu cậu có để ý đến tớ ?…
Xin chào tớ là Mù Tạc, đây sẽ là nơi tiếp sức cho bạn trên chặng hành trình tìm kiếm bản thân đầy vất vả này.𝘛𝘩𝘦 𝘴𝘵𝘰𝘳𝘺 𝘪𝘴 𝘰𝘯𝘭𝘺 𝘱𝘰𝘴𝘵𝘦𝘥 𝘰𝘯 𝘞𝘢𝘵𝘵𝘱𝘢𝘥.…
Thể loại: Ngôn, Bách, Đam ........ All nhaÀ thì do lười suy nghĩ ấy nên drop tận 4 năm :))) Giờ quay lại nhưng chắc sẽ khác tí. Tạm thời sẽ dần ra những chap mới nhưng chắc cũng hơi lâu tí.Ở đây thì chủ yếu là Truyện ngắn đủ thể loại mà tui có thể nhớ và thích.Mong mọi người đọc giải trí nha.Những bộ khác sẽ ra tiếp chỉ là thời gian ko cụ thể cho lắm và thời gian công việc cũng hơi bận nhưng có quay lại thì cũng vui ha :))…
Cuộc sống hằng ngày của cặp đôi Creamcakes…
Tuyển tập tản văn của Tử Tinh, viết trong lúc tâm trạng bất ổn nhất.Từ ngữ, hành động, suy nghĩ có trong truyện mang ý nghĩa tiêu cực, cân nhắc trước khi đọc.…
Đọc đi rồi cho ý kiến nhen mấy bạn :))))))…
Tác giả : 似年Có OOCKhông hành hạ, ngọt ngào tiến công đóng chiếm.Vui lòng không re-up. Cảm ơn…
Đây là nơi mình kể về việc giảm cân của mình. Mình sẽ ghi lại cảm xúc, khó khăn, những việc hnào ngày của mình.☪ Và giảm cân thật sự rất khó!!! Thế thôi…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
Chuyện xảy ra ở đất nước Nhật Bản. Có một cô bé tên là Yurihana và một cô bé ở hành tinh khác tên là Michan. Những câu chuyện kì lạ đã xảy ra giữa tình bạn của hai bạn nhỏ. Liệu Yurihana và Michan có giữ vững được tình bạn của mình...…
tất cả trong truyện đều là tự biên tự diễn thôi nharu là nhân vật hư cấu thôi Truyện đầu tay đọc cho vui, góp ý trong comment…
"Ngài Lê, phu nhân lại chạy mất rồi." Quản gia hốt hoảng lau mồ hôi lạnh, phu nhân thích chạy thì không nói, đằng này..."Các người không đi theo em ấy?" Người đàn ông vẫn còn ung dung nâng tách trà thưởng thức, như không hề để tâm đến vị phu nhân của mình."Bọn họ vẫn luôn đuổi theo, nhưng phu nhân không chịu về,... Bây giờ còn vào đồn báo án khiến vệ sĩ ngồi xổm một chụm ở đó hết rồi!" Mồ hôi lạnh ông tuôn như mưa, bị bám đuôi cầu cứu cảnh sát là bình thường, nhưng phu nhân trước giờ có bình thường như vậy đâu??Sau một hồi lặng thinh, chàng trai cuối cùng cũng đứng dậy xoa mi tâm, "Em ấy có nói gì không.""Thưa ngài, nguyên văn là: nếu tên chó tính đó không lếch lại đây xin lỗi tôi, tôi lập tức đi kiếm thằng khác, cũng không phải thiếu thốn cam mười tú đến vậy." Quản gia nhớ lại lời nói hùng hồn qua điện thoại của thanh niên, nhắm mắt tuyệt vọng thốt lên, giọng điệu giống đến 9 phần.Hai vị chủ nhân dỗi nhau, khổ là người làm công như ông này.Sắc mặt người đàn ông thay đổi như tắc kè, nào còn dáng vẻ ung dung như vừa rồi, hít một hơi sâu, anh bảo:"Chuẩn bị xe, tôi đích thân thỉnh em ấy về."Nhất định phải chơi nát thì mới không còn sức chạy nữa._______________Có máu điên (?) lai chó cuồng chiếm hữu cố tình lại thêm thuộc tính sợ vợ công x nhìn có vẻ dễ bắt nạt thật ra là do có máu M giai đoạn cuối, nghệ thuật gia thụ~Hiện đại, hào môn, 1x1, song khiết, showbiz, H dịu nhẹ 👉👈Thụ có vấn đề tâm lý do hoàn cảnh gia đình, công hong biết có giúp được gì không hay bị chọc điên theo...…
tặng cho chủ tịch đang đói hàng =))) tổng hợp oneshot thui nhe hiu hiu…