Muốn dắt em đi khỏi nơi này, một nơi không phải suy nghĩ về ánh mắt của mọi người, ôm em, hôn em mà không cần để ý xung quanh, hét to rằng "anh yêu em, rất yêu em", để nhìn thấy em cười mà không còn bất kì ưu phiền, lo lắng nào nữa. Tương lai, hai đứa sẽ còn phải nỗ lực nhiều nhiều lắm, nhưng anh đã sẵn sàng, để một đời yêu em.…
Couple: Yoo Joong Hyuk! Top x Kim Dokja! Bot!Thể loại: Đam mĩ, OOC, fanfic, có H, OETóm tắt: Đọc thì biết chứ tui cũng không biết ghi gìẢnh: Chôm trên pinterest Lưu ý: - Tác giả viết khi đang đá, vui lòng bỏ qua vài chi tiết phi logic (vốn dĩ truyện đã có nội dung ảo lòi rồi).- Không gắn tag incest, còn tại sao thì đọc hết truyện thì biết.Author: Melinoe (Melinoewanttosleep)Rank achieved: #1/57 JoongDok (22/7/2023)#2/45 toantridocgia (4/12/2023)#777/22,8k boylove (13/7/2023)#601/25,3k boylove (25/12/2023)#1/153 orv (10/10/2023)…
Đây chỉ là một nồi lẩu đồng nhân Vong Tiện.Thêm cái động mới nữa để lưu mấy cái đn này hẹ hẹ hẹCuồng cái cặp đôi này quá chời quá đất ><...... => Đây là QT là QT là QTAi vô hỏi sao khó đọc hay câu chữ lộn xộn là tui ban luôn đấy.…
Cún Lạc được sư tôn mèo Ragdoll nhận nuôi. Sau này khi nó đã trở thành Ma tôn, lại quay về bám Thẩm Meo.Nói chung chung, đây là câu chuyện tình yêu giữa mèo và chó, đương nhiên là không thể thiếu sự góp mặt của quần chúng bóng đèn.Nguồn ảnh: Honbae…
"𝐀𝐧𝐡 𝐭𝐡ừ𝐚 𝐧𝐡ậ𝐧 𝐚𝐧𝐡 𝐲ê𝐮 𝐞𝐦"⚠️ Mọi tình tiết trong fic đều là do một tay tui dựng chuyện, thêu dệt lên nên mong anh chị em hạn chế bắt lỗi tui chỗ này đúng chỗ kia sai. Xin cảm ơn!…
(Góc nhìn của Duy Minh.)Tôi đã để mắt đến em từ lâu lắm rồi. Từ cái ngày em cứ vô tư chạy nhảy quanh sân, líu lo như chú chim sẻ, không biết mỏi cũng chẳng biết phiền. Em đến như một mùa xuân nhỏ, len lỏi vào những góc tối trong tâm hồn tôi, sưởi ấm nó một cách nhẹ nhàng mà tôi chẳng kịp phòng bị.-Thể loại: thanh mai trúc mã, trai yêu thầm, gái rung động, ngọt ngào dễ thương.Nhân vật: Trần Hàn Duy Minh x Dương Trần Nhã Uyên.Giới thiệu:Rung động không phải là cảm xúc đến rồi đi. Nó âm thầm, bền bỉ và dai dẳng, len lỏi vào từng kẽ tim như sương sớm thấm vào lòng đất. Hành trình rung động ấy, cũng như bốn mùa luân chuyển. Đông qua xuân đến."Đông qua xuân đến" là một câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương và đầy ngọt ngào kể về Nhã Uyên và Duy Minh đôi bạn thanh mai trúc mã gắn bó từ thuở nhỏ. Duy Minh sinh trước Nhã Uyên đúng một ngày, nhưng khoảng cách giữa họ dường như lớn hơn thế. Bởi cậu là mùa đông điềm đạm, trưởng thành, đôi lúc lạnh lùng đến khó đoán. Còn cô là mùa xuân trong trẻo, hồn nhiên, và mang theo ánh nắng dịu dàng sưởi ấm mọi thứ.Tình cảm của Duy Minh dành cho cô không ồn ào, không vội vã. Đó là thứ tình cảm nhỏ bé âm thầm lớn dần theo suốt những năm tháng trưởng thành khi cậu lặng lẽ dõi theo, lặng lẽ quan tâm và che chở cho cô gái nhỏ ấy... mà chẳng một lần dám thổ lộ.Cho đến khi mùa xuân trong lòng họ khẽ lay động và cô chợt nhận ra: người luôn đi cùng mình, từ những ngày ngây ngô nhất, hóa ra cũng là người đã đặt cả trái tim bên cạnh cô từ rất lâu rồi.Lưu ý: Truyện sẽ có v…
ở đây chỉ có atsh và bạnmình không làm fic liên quan tới một otp nào trong atsh harem,1x1,... đều cóLưu ý,: mình không viết r18 cũng như những fic nhạy cảmmình chỉ làm oneshot, có thể có 2 chap all mem in atshmng có thể gọi mình là kaiti or kaitycảm ơn đã đọc.start : 30.12.2024end : 24.6.2025…
tên rắn nhỏ kiêu ngạo ấy thế mà lại từng bước khám phá được mọi ngóc ngách bị chàng sư tử kia cẩn thận che giấu!truyện chỉ là trí tưởng tượng.!sử dụng lowercase.!my otp.!ooc.!đăng trên wattpad.…
Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả!!!Tên truyện gốc: 就是不离婚 - Tựu thị bất ly hôn Tác giả: Tố Nhục Bô 素肉脯Thể loại: Tinh tế, tình yêu và hôn nhân, cường cường, hào môn thế gia, ái thê cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phùn tào thụ, ngọt.Số chương: 88 chương chính văn.Edit: http://www.wattpad.com/user/Winterwind0207Tình trạng: Hoàn (86c+2PN) (28/05/2018)------Văn ánLê Quang Hùng trọng thương sau khi tỉnh lại, cảm thấy được toàn bộ thế giới đều điên rồi.Chỉ là bị vũ khí kiểu mới của kẻ địch bắn trúng, anh lại bất ngờ bị vặn vẹo gien, không chỉ biến thành "phục tùng giả" chỉ có thể cúi người nằm dưới, còn bị ép gả cho tình địch của mình, bị nhân dân cả nước chỉ trích, đương nhiên quan trọng nhất không phải việc này, bởi vì không ai so với anh người làm cấp dưới thường thường bị bạo ngược rõ ràng hơn, vị trưởng quan kiêm trượng phu này kỳ thực là một kẻ mặt người dạ thú không hơn không kém.Đây là một câu chuyện trước tiên kết hôn sau yêu, (ngụy) tình địch biến tình nhân cẩu huyết, đại khái sẽ có bánh bao dễ thương qua lại, yêu vợ cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phun tào thụ, 1V1, HE( Không lấy li hôn làm mục đích phá couple x tất cả đều là ân ái )( Tình địch thật giống thầm mến tôi làm sao bây giờ)Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lê Quang Hùng, Trần Đăng Dương ┃ vai phụ: ┃ cái khác: 1V1, HE, điềm văn.Vui lòng không đem fic ra ngoài!!!…
Huỳnh Hoàng Hùng đi xem mắt, hẹn hò với bác sĩ cấp cứu Đỗ Hải Đăng, qua nửa năm thì bị Đỗ Hải Đăng đá. Huỳnh Hoàng Hùng vì cảm giác tội lỗi nên cố gắng bù đắp lại cho Đỗ Hải Đăng bằng cả vật chất lẫn tinh thần. Chẳng hiểu sao cứ mỗi lần được người yêu cũ bù đắp là một lần người yêu mới của Đỗ Hải Đăng bỏ chạy không quay đầu nhìn lại.Tác giả: downpour0721Cp gốc: OngnielChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.…
Đây là đoạn từ chương 113-118. Các chương còn lại đã được các nhà khác edit. Nếu muốn đọc toàn bộ xin hãy vào danh sách đọc Thiên quan tứ phúc của Wattpad nhà mị❤️❤️❤️…
Nhưng trái tim, giống như bản nhạc không lời khi không ai cất tiếng,thì bài ca mãi mãi chỉ là lặng im.Và lặng im...là thứ khiến yêu thương hóa muộn màng.…
Kiếp trước hoa rơi chưa kịp nở,Người bước qua nhau chẳng ngoảnh đầu.Dương quang kiều diễm in tà áo,Hồng rụng âm thầm dưới vạn sầu.Mỹ kiều chiêu dương - ai đã hẹn?Một kiếp lặng thầm chẳng gặp nhau.Ta hóa gió sương vờn lối cũ,Người như ánh sáng giữa chiêm bao.Trăm năm qua nữa rồi qua nữa,Rốt cuộc mùa hạ cũng ngát hương.Hoa hồng nở lại trong tia nắng,Người đứng bên ta - rạng ánh dương.Không hỏi vì sao tìm được lại,Chỉ nguyện lần này chẳng cách rời.Phù hoa một thuở thành bất diệt,Nở giữa nhân gian... chẳng tàn phai.…