atsh - Shmily
Shmily : See how much i love you ❤️…
Shmily : See how much i love you ❤️…
ATSH || DomicMasterDKhi thế hệ cợt nhả làm nhân viên của một công tytg: 𝘽𝙣𝙜𝙤𝙘…
Tất cả nội dung câu chuyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả. Yêu cầu không đem đi bất cứ đâu, không đạo nhái, copy lại truyện.Toàn bộ sẽ là những tập oneshot 18+ Cân nhắc trước khi đọc🔞🔞🔞🔞🔞Xin cảm ơn…
OOC, ngược luyến tàn tâm, gương vỡ lại lành, ngược thân ngược tâm, đường trộn thuỷ tinh...___________"V...vậy An sẽ giết anh à?"*Chát"Mẹ kiếp, tôi đã nói là anh không được gọi tên tôi rồi mà. Thì sao? Tôi giết anh thì anh có quyền lựa chọn chắc.""Không phải...An cho anh xíu thời gian, hai ngày, hai ngày được không?""Tôi không có đủ kiên nhẫn, cho anh một ngày, muốn làm gì thì làm đi.""Được được...một ngày, cảm ơn An."…
Trọ đã bình thườngg…
những mẫu chuyện về 🐼🐣 có thể là mỗi mẫu mỗi cách viết luôn (?)inspo: spotify playlist của tuidisclaimer: ooc, se (maybe),...vui lòng không mang tới tay chính quyền.…
Yêu một người là khi đã đi qua cả tuổi trẻ cùng họ, chịu đựng những tổn thương cùng họ, khóc cùng họ, cười cùng họ... và vẫn, mỗi sớm mai tỉnh dậy, nhìn người ấy bên cạnh mình và mỉm cười: "Cảm ơn vì vẫn ở lại."…
Vả Bống bột tôm quá nên viết:> hehe sẽ xoay quanh vài cp 9Cp9: HiếuDomicPadDomicDooMicGemMicKngMicMasterdDomic (?) anh em này brotherhood qua:,)) hứng sẽ viết…
"êy thk Domic với thk Híu nó híp bé Hồng kìa""Ai dám ăn híp bé út nhà t!"Khoan:❤️🔥hieuthuhai x quanghungDuongdomic x quanghung…
em là linh hồn nhỏ, anh là kẻ nắm giữ đoán xem đôi ta đi được tới đâu???(mọi thứ chỉ là giả tưởng không liên quan đến người thật)…
nhiều hơn trong một ngườilowercase…
Chuyện là khi kết thúc atsh anh hùng và em dương đã hẹn hò được 1 tháng và mọi người phát hiện ra trong tim người anh đáng yêu này có nhiều vết xước, vết xước đó cụ thể tên là yêu em hai ngày và a đến ắ, đây là hai cái dằm lớn nhất nhưng cũng là kim bài dỗi ngược của lê quang hùng. Còn đăng dương có thể là khóc rồng mỗi khi anh người yêu nhắc đến 2 bài hát kia của mình, cậu tự hỏi liệu giờ mình xoá cái MV còn kịp ko? Chứ khổ quá khổ rồiTruyện có lòng một số mmt cực đáng yêu của hai con người này và lồng thêm một số chi tiết ảo của người vẽ chuyện là tui…
Tên cũ : [DomicmasterD/Duonghung] Thầy ơi , con thầy xinh quá !!-"Dương...sao em thích anh vậy ?"Dương ngồi bên cạnh xoa cổ rồi nhớ đến lý do."Thì chắc thấy anh không được ăn bắp nên khóc cũng thú vị~""...."Ngày xửa có một truyện tình về chàng trung sĩ và anh giáo viên ở quê vào những năm 19xx . ----_ Truyện giả người thật. Mọi người đừng áp dụng lên người thật nhé !!_Không mang ra khỏi app W !!!Enjoyyyy~~~…
Trong tình yêu, ai không được yêu thì kẻ đó là người thứ ba Sinh Tử Văn…
chuyện tình ta thật đẹp..!truyện chỉ là trí tưởng tượng.!sử dụng lowercase.!ooc!đăng trên wattpad…
Series tự delulu về hint Hiếu Hùng mà thoi…
all Hùng theo dạng oneshot mỗi cp chỉ từ ít chap và nhiều thịt, sốp rất bạo nên mọi người cân nhắc nha. ở đây chỉ có Hùng Bot không có Hùng Top…
Hùng nhìn tin nhắn, bật cười khẽ. Cậu không ngạc nhiên. Có lẽ, sâu trong lòng, cậu đã biết trước điều này sẽ đến. Ngọc không còn yêu cậu nữa - hoặc chưa từng yêu cậu như cậu đã yêu cô ấy.Mưa rơi nặng hạt hơn.Đúng lúc ấy, một chiếc ô màu đen che ngang đầu Hùng. Cậu ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của một người lạ.Là Trần Đăng Dương."Ngồi như này không cảm lạnh à?" Dương hỏi, giọng trầm ấm nhưng xen chút bông đùa.Hùng im lặng. Cậu chẳng buồn trả lời. Nhưng Dương vẫn không rời đi."Đi đâu không? Tôi đưa cậu về."…
câu chuyện viết cho các bạn hoặc là chính tôi,đôi khi con người ta ước thôi cũng khó,nên chúng ta hãy ảo tưởng một chút về phút giây bên người con trai này nhé!…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…