App bìa: CanvaÝ tưởng bìa: Trịnh Võ Bảo TrâmAnh ta là người Trùng Khánh, Trung Quốc, tôi xem anh là người bạn đặc biệt vì anh yêu đất nước của tôi- Việt Nam. Nghe vậy đủ biết anh ta rất đẹp trai, chắc chắn đẹp trai.Không biết học ở đâu ra, ai dạy mà anh ta đã biết viết chữ: "Bé yêu của anh" bằng tiếng Việt. Tôi đọc được sốc lắm. Thôi rồi, tôi phải lòng người bạn ngoại quốc này mất. Anh ta đủ tiêu chí để trở thành "Con rể Việt"…
Thể loại: Tình trai Việt NamNội dung: Kể về câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng mà nồng cháy của cậu út nhà họ Võ và thằng nhóc bán hoa sen ở chợ An Nam trong giai đoạn những năm 1965 đến sau giải phóng. *Truyện không có âm-dương đâu nha:ĐCảnh báo: Truyện có sử dụng văn tục và có yếu tố 16+, xin cân nhắc trước khi đón đọcĐôi lời tác giả: Đây là lần đầu mình thử sức với thể loại tình trai, nếu có gì sai sót mong mọi người "giơ cao đánh khẽ" và góp ý để mình cải thiện nhé.…
tất cả mọi người đến Việt Nam sinh sống và học ở đónhân vật chính "sonic" sẽ là một học sinh cấm 3 lớp11Anhân vật khác -Shadow:h/s cấp3 lớp12A -Tails: học cùng lớp với sonic-Amy:h/s lớp dưới lớp 10B-knuckles:h/s lớp 11B-Rouge: Giáo viên (GV)lớp11A dậy Toán-Blaze:h/s 11A-Silver:h/c 11B-Metal sonic:GV lớp11B dậy tiếng Anh -Eggman: thầy hiệu trưởng trường cấp3-và những nhân vật phụ khác....…
Étrange Villa - một thị trấn cổ kỳ lạ nằm ngoài vùng hiểu biết của những cư dân ở nội bang thành phố, thị trấn nằm ở phía Nam và đi chừng 4 tiếng xe khách. Điều kì lạ là chẳng xe nào chịu chở khách đến tận thị trấn đó cả."Xin chào? Đây là chuyến xe duy nhất đến Étrange Villa, nếu không lên thì phải đi bộ dọc đường ray tàu hỏa đó nhé, bảy cây số hơn đấy."…
Tên truyện: [12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu BayTác giả: @nhatha1104 (Ký)Tình trạng: [Đang tiến hành]"Tự nhiên, trong một khoảng lặng thầm trống vắng, khi nắng về trên những ô cửa sổ màu xanh, nhưng ở đó tôi lại thấy lòng mình héo đi, như màu lông của tôi, và như màu lá sấu. Trong cái độ nào tôi chợt nhận ra, dù ở bất cứ giống loài nào cũng vậy thôi, cũng đau đầu vì nhiều chuyện, cũng có hỉ nộ ái ố đủ cả. Tôi thiết nghĩ nếu thực sự có một kẻ nào đó mang cái mác "vô cảm", không phải vì nó chẳng biết quan tâm ai hay thậm chí đứng lặng người khi kẻ khác rơi những giọt lệ sầu, mà cái cốt lõi ở đây là tâm hồn nó đã nguội lạnh, có lẽ vì chẳng có ai dạy nó biết yêu thương.Dù sao, vẫn may mắn cho tôi, vì thế giới của tôi được cấu tạo đơn giản hơn so với loài người, chúng tôi chẳng nghĩ nhiều điều xa xôi hay khao khát những điều sâu kín. Chúng tôi chẳng cần từ điển để hiểu rằng chúng tôi đang cần gì ở đối phương. Cảm xúc của loài mèo bộc phát một cách tự nhiên, và chúng tôi chỉ đơn giản trao cái tự nhiên đó lại cho đời, cho con người. Để mong sao sau một ngày dài, khi anh trở về nhà, anh sẽ lại thấy ở bên cửa sổ màu xanh đó, vẫn là con mèo lông vàng mập ú nu đang nằm ườn trong vạt nắng.Lúc đó, anh sẽ cười chứ? Tất nhiên rồi!"…