Những câu chuyện tình yêu giản dị, có vui, có buồn, có hậu hoặc không có hậu... mà mình được nghe hoặc chứng kiến trong cuộc sống.Mỗi câu chuyện, nếu bạn nhìn nó theo góc độ hiện thực sẽ không có gì đặc biệt. Nhưng hãy thử, nhìn nó một cách bay bổng một chút, ngôn từ một chút, lại chẳng khác nào chuyện tình hấp dẫn trong những cuốn sách..QUYỀN SỞ HỮU BỞI JUNG TUKI.…
Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…
Author: meh a.k.a @kimvee_cookieTùy theo cốt truyện sẽ được Au quyết định là có H hay không =v=~Đây là đứa con của Au, vui lòng không mang con đi bất cứ đâu khi chưa có sự cho phép của Au.Thời gian ra chap không nhất định, có hứng thì Au sẽ viết =v=~***"Hohoho, bắt đầu nào!""Hôm nay ngài sẽ mang đến bất ngờ gì cho tôi đây?"…
Tác giả: Mãng Cầu Văn VẻThể loại: Xuyên sách, nữ cường, nữ phụ, Âu.Ngôi: 1Số chương: (chưa xác định)Lưu ý: Truyện hư cấu, tất cả chỉ là giả tưởng và hoàn toàn không liên quan gì đến lịch sử. Văn án: Farrah xuất thân là nữ quân nhân mang chức vị cao trong quân đội, khí thế bức người, kiêu hãnh xinh đẹp. Trong một lần tai nạn không may hồn lìa khỏi xác, vô tình nhập vào cuốn tiểu thuyết bản thân mới đọc tối qua. [ Bạn lựa chọn sống trong thân xác Cassandra Henry hay chết? ]Ha, đương nhiên là nữ phụ phản diện rồi!- Con gái... Cassandra yêu quý của cha, cầu mong thượng đế hãy cho con tỉnh lại. Farrah đã thức dậy như thế, ngay khi lời nói đầy khẩn cầu ấy được cất lên và đôi tay ấm áp đầy sự lo lắng cầm chặt lấy bàn tay "mình". Khung cảnh lạ lẫm này đã từng được miêu tả trong nguyên tác, căn phòng xa hoa không khác gì nơi ở của công chúa. Phía bên cạnh, công tước Henry - cha "tôi" đã kêu gọi đám người hầu đi mời y sĩ từ bao giờ, tôi giương đôi mắt mệt mỏi nhìn cha, và rồi lại thiếp đi trong vô thức. Trong lúc mê man, có lẽ tôi thấy được nét suy sụp của công tước, người đã một mình nuôi nữ chính lớn khôn trong 15 năm. Tôi thấy được ông đã đau buồn thế nào khi con gái nằm bất tỉnh trên giường bệnh, có lẽ ông đang hối hận vì bản thân đã không thể bảo vệ được cho con gái. Còn tôi, tôi cảm thấy hạnh phúc. Bởi lúc còn là Farrah, tôi chưa bao giờ cảm nhận được tình thương của cha mình. Hiện tại, xem như tôi đã chọn đúng ngôi nhà để dựa dẫm vào suốt quãng đời còn lại.…
Có người hỏi tớ rằng: "Nếu được trở về một khoảng thời gian trong quá khứ? Bạn sẽ chọn thời điểm nào?". Lúc nào câu trả lời của tớ sẽ là năm cấp baDù có nhiều khoảng khắc hạnh phúc mà tớ muốn trải qua, năm cấp 2 tớ còn mẹ ở bên. tớ tận hưởng niềm vui bên bạn bè mà không lo bị nói xấu, tớ không phải khóc vì áp lực, không nghĩ đến việc kết thúc mạng sống mỗi ngày. Mà để nói, chắc chỉ có ba năm cấp 3 là tớ trải qua nhiều mệt mỏi đến thế thôi.Nhưng lý do tớ vẫn muốn quay lại năm cấp ba, là vì năm ấy bản thân tớ trưởng thành và những ngày tháng ấy tớ đã để một tên ngốc vào tim. Tớ sẽ không thay đổi gì cả, chỉ là lại yêu cậu thêm lần nữa thôi.…
Đơn giản là những gì mà tôi đã trải qua, tôi cảm nhận và nhìn thấy được ở cái thế giới này. Một chút ngẫu hứng của tác giả. Tác giả hoàn toàn không chuyên nghiệp.…
Đây là lần đầu tui viết truyện với truyện này tui viết xàm xí cho vui thôi nên có gì sai sót thì góp ý cho tui nha! (Đại loại là tình iu xàm xí đồ he ấy mà=))…
Góp nhặt một chút dư vị trong cuộc sống để mà viết vào đây.... Có phải là truyện ngắn không, cũng không rõ lắm... Có phải là cảm xúc không, chắc chắn rõ... Một góc để thể hiện chút tình yêu nồng cháy, chút cô đơn phiền muộn, chút tình xa lạ không tên,... Từng chút từng chút như thế, có phải là tản mạn không...?…