[Rhycap] Nắng Ấm Sau Mưa
Câu chuyện về một thầy giáo trẻ và cậu học trò đầy tổn thương. Từ xa lánh đến chữa lành, họ dần bước vào cuộc đời nhau, kéo nhau khỏi bóng tối. Nhưng liệu tình yêu có đủ để xóa nhòa những vết thương cũ?…
Câu chuyện về một thầy giáo trẻ và cậu học trò đầy tổn thương. Từ xa lánh đến chữa lành, họ dần bước vào cuộc đời nhau, kéo nhau khỏi bóng tối. Nhưng liệu tình yêu có đủ để xóa nhòa những vết thương cũ?…
Truyện nói về bé Bông nhỏ là bà cụ non , trưởng thành sớm chăm sóc ba nhỏ đáng yêu.Đức Duy năm 19 tuổi , chia tay mối tình đầu cũng là người yêu 2 năm của mình vì một cuộc tranh cãi. Khi rời đi , em mới biết mình mang trong người một bảo bối nhỏ và thế là em quyết định trở thành một ba nhỏ đơn thân có trách nhiệm. Quang Anh năm 20 tuổi vô tình đánh mất người bản thân yêu nhất trên đời chỉ vì anh dành quá nhiều thời gian vào công việc, không dành thời gian cho người yêu khiến cả hai không còn nhiều thời gian bên nhau , gây gỗ nhiều dẫn đến chia tay. Sau khi em rời đi anh đã hối hận, tìm kiếm em khắp nơi . Kết quả tìm như vậy , tìm đến 10 năm mới gặp lại người yêu. Khi tìm lại , em không những không tha lỗi còn ghét bỏ anh đến gần.Nguyễn Hoàng Dy Anh - hay còn gọi là bé Bông , là con gái bảo bối nhỏ của Đức Duy, cũng là kết tinh tình yêu của cả hai. Bé 9 tuổi , một bà cụ non có trách nhiệm. Bé từ nhỏ đã thông minh hơn người, 5 tháng biết đi , 5 tuổi nói được 3 thứ tiếng , 6 tuổi tự học nấu ăn chăm sóc gia đình, 8 tuổi đã theo cậu của mình lên công ty học lỏm , 9 tuổi đã quản lý ba nhỏ như một bà cụ non. Bông ấy hả ? Từ nhỏ đã có ý thức chăm sóc ba nhỏ của mình , có ý muốn bảo vệ ba nhỏ. Sau này lại chịu trách nhiệm giúp cho ba lớn cùng ba nhỏ làm lành. Phải nói bé Bông của chúng ta là một bảo bối nhỏ thông minh hơn người.…
Lỡ ký hợp đồng với công ty, mà chủ tịch lại chính là người yêu cũ từng bị tôi phản bội.Xem ra cuộc sống sau này chẳng dễ dàng rồi.…
Mình lười viết bộ dài quá nên tuyển tập truyện ngắn nhaaaa hehe 👀…
Fake situation ❗️❗️❗️Truyện viết về cuộc sống thường ngày nhẹ nhàng, ngọt ngào cũng không kém phần thú vị của 3 ba con Quang Anh, Đức Duy, và cậu con trai Duy Anh 5 tủi 🫠🫠…
Giới thiệuDuy - một bác sĩ tai mũi họng trẻ tuổi, lý trí và mạnh mẽ. Quang Anh - một ca sĩ nổi tiếng, rực rỡ trước công chúng nhưng lại kiên định trong tình yêu. Họ gặp nhau trong một lần khám bệnh, mập mờ trong những rung động khó gọi tên. Một đêm buông thả, một người muốn nghiêm túc, một người lại lùi bước. Nhưng trước khi có thể tìm ra câu trả lời, drama bùng nổ. Truyền thông soi mói, dư luận phán xét: *"Tình yêu sai trái?"*. Duy biến mất giữa tâm bão, không cho Quang Anh cơ hội giải thích. Hai năm xa cách, một người ra đi, một người ở lại chiến đấu. Nhưng tình yêu chưa từng nguội lạnh. Khi gặp lại, liệu họ sẽ tiếp tục bỏ lỡ nhau, hay lần này dám đối diện với trái tim mình?…
" xàm "…
Truyện chỉ lấy tên nhân vật, còn hầu hết các tình tiết đều là giả..Văn án nằm trong phần giới thiệu~.Truyện của tớ là độc quyền và dựa hoàn toàn theo trí tưởng tượng của tớ, nếu hợp nhau thì chúng ta ngồi lại bàn luận, không hợp thì rời đi để tránh các xung đột không đáng có nhé, cảm ơn các cậu vì đã chú ý tới chiếc ổ nhỏ và những chiếc fic nhỏ xinh của tớ ạ ❤️ Vui lòng không mang đi reup dưới mọi hình thức.…
Em thua rồi , người ta là con gái , em là con trai .... Nếu có thể quay lại lần đầu gặp anh , em sẽ quay lại nhìn anh lâu hơn một chút và chỉ nhìn thôi…
món quà được gửi đến năm 16 tuổi___cảnh báo : rhycap, ooc, không có thật, lowercase…
Tôi với người yêu cũ lại lên Threads nữa rồi…
Có một giấc mơ, nơi đó em có thể ở bên cạnh anh một cách vui vẻ, hạnh phúc. Chúng ta không sợ những ánh nhìn, những âm mưu, toan tính. Chỉ có anh và em, đứng trên sân khấu thỏa hết mình với đam mê. Nhưng anh ơi, giấc mơ đó không có thật. Ở thực tại tàn nhẫn này, em đã mất anh rồi. Em chỉ muốn đắm chìm trong giấc mơ kia mãi thôi, cho dù chỉ là trong tưởng tượng em vẫn muốn được ôm lấy anh, được anh vỗ về, an ủi. Em sợ nơi này, sợ cái thế giới không có anh. Em làm sao đối diện với mọi chuyện đây anh, làm sao em có thể sống mà thiếu anh? Anh luôn nói rằng anh yêu em, sẽ ở bên cạnh em mãi mãi, vậy tại sao anh lại rời đi chứ? Tại sao anh bỏ lại em một mình? Tại sao anh bắt em phải một mình chống chọi lại thế giới này chứ? Tại sao anh không đem em theo, có phải anh đang hận em không? Sao lại trả thù em bằng cách này? Nếu như em là người nằm ở đó, có lẽ anh sẽ vui hơn. Nếu như em không còn nữa, thế giới của anh sẽ tốt hơn. Nếu như em... Nhưng trên đời làm gì có nếu như chứ, là em tự lừa bản thân rằng anh không quan trọng, dù cho trái tim em đang bị hàng vạn mũi dao đâm vào, dù cho em đã khóc đến mức không thể thở được. Anh à, đợi em nhé! Đợi em hoàn thành xong tâm nguyện của anh, em sẽ đến với anh. Đợi em một chút thôi, em sẽ tìm anh. Warning: - Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Vui lòng không liên tưởng đến đời thật vì đây là fanfic.- Truyện ngược, kết buồn.…
science fiction.shortfic.cá nhỏ nhà quang anh đói rồi..tình trạng: đã hoàn thành…
truyện này mình viết về các bài đăng trên ins nhe…
Có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu ta không nổi tiếng. Lòng đố kỵ, sự thù hận dần dần lên đến đỉnh điểm. Khi đó, mọi chuyện đều trút lên thứ mà ta cho là cản trở.Để biến một người thành con quỷ, chỉ cần đụng vào giới hạn của họ. Lúc ấy, bàn cờ sẽ được bày ra, và bạn sẽ là người giải, còn họ sẽ là người điều khiển. Từng quân cờ sẽ được di chuyển, và bạn sẽ hiểu cảm giác "ăn" vua là như thế nào.Cảm giác bất lực trong một ván cờ mà chính mình đã sắp đặt, thì việc giải thoát gần như không thể, vì bạn sẽ mãi mắc kẹt giữa những quân cờ do chính mình tạo ra. Người gói gọn nó lại chính là con quỷ mà bạn đã vô tình tạo ra.…
Dù có chuyện gì đi nữa, miễn là em khóc thì đều là lỗi anh.…
múa bút bởi: b. ( ͒•·̫|"chuyện mình đã định, mãi mãi bad ending."warning: lowercase, ngược công.…
lowercase, quang anh và đức duy---đức duy hay buồn nhưng tiếng đàn của tóc bạc làm đức duy vui.--- đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì mọi người góp ý cho mình nhé. mình cảm ơn nhiều lắm. chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và tìm đâu đó sự chữa lành cho bản thân trong tác phẩm của mình.không chuyển thểvui lòng không mang truyện đi bất kì đâu.…
Những khoảnh khắc thầm lặng không rõ tên…
fantasy-lite…