"𝐄𝐦 𝐭𝐫𝐚𝐢? 𝐊𝐡ô𝐧𝐠! 𝐋à 𝐯ợ."Bộ truyện lần này thật sự là một sự đột phá của mình. 🔞Truyện rất nhạy cảm và mặn đắng! 🔞⚠️ Mem nào cảm thấy không thể nuốt trôi thì xin mời ấn trở ra. Không khuyến khích hay ép buộc các mem phải đọc dưới mọi hình thức. ⚠️…
bí mật cất sâu của Quang Anhchuyện chưa kể ngày 30.11.2024vẫn là lớp kim tuyến ánh xanh đó, vẫn là mái tóc tai mèo đó, vẫn là Hoàng Đức Duy, chỉ khác trước là Đà Nẵng giờ là trước cổng Capital Theaterbìa: cre @th.talay (threads)…
"Thằng Quang Anh simp bé của nó lắm""Eo ôi đi chung với nhóm mà chúng nó tình tứ ngập họng"-"Ngồi xuống để tao, một người ngoài cuộc, kể về chuyện tình của một red flag hóa rừng amazon lo sỉmp cho nghe nè"•••Truyện kể về những câu chuyện tám nhảm của đám bạn - người ngoài cuộc trong chuyện tình 4 năm của RhyCap❗️CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD❗️KHÔNG ÁP DỤNG VÀO ĐỜI THỰC…
Hắn chưa bao giờ tự nhận, chưa bao giờ mong cầu em hiểu cho hắn, thế cớ gì hắn lại đau lòng khi người trong mắt em không phải hắn? [Truyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả về tương tác của hai bạn nhỏ trong quá trình tạo ra sản phẩm "Ừ thì chia tay".Tác giả là người miền Nam.]…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
Quang Anh không vui rồi Duy phổi phù phù cho bay đi nhé?______Truyện không có thật ______Cảnh báo : ooc , không có thậtvăn xuôi viết từ nhỏ tới lớn , chỉ có đường và kẹo , RhyCap…
Có những sai lầm không thể sửa chữa, có những người một khi buông tay là mãi mãi lạc mất nhau.Em đã từng yêu, từng lựa chọn, từng tin rằng mình sẽ hạnh phúc. Nhưng thời gian trôi qua, mọi thứ dần rạn nứt, chỉ còn lại sự lạnh lẽo và những điều chẳng thể quay đầu.Đến khi nhận ra đâu mới là người luôn chờ đợi mình, em chỉ có thể bất lực đứng giữa một quãng đời hoang hoải, không còn cơ hội quay lại.Nhưng có đôi khi, số phận lại rộng lượng hơn một chút.Một lần cuối cùng, để yêu anh.…