bai toam tinh ui
…
nhoam nhoam…
Ehe tui biết là văn thơ tui hok được hay nma tui viết và đăng lên đây vì tui thích thôi, mọi người đọc nó thì tui cũng vui rồi 💖Lưu ý khi đọc: những câu chuyện tui viết ra điều không có thật! Tui lấy bối cảnh nước Việt từ thời nhà Lý năm 1075.Nhật Minh là chàng trai thân thiện luôn được mọi người quý mến. Một hôm, trong lúc lên đường đi kiếm củi thì cậu đã bị chặn bởi những đứa trẻ trong xóm. Sau đó bỗng có tiếng như vật nặng rơi xuống? Không xác định được. Vốn có tính tò mò nên cậu bèn đến thử xem sao và vớ được tên chàng là A Lạc. Họ đã làm quen như nào thì xin hãy đọc và cảm nhận!…
Chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta cũng đều có một bóng hình trong ký ức.Đó là ai người thế nào. Bạn đã có những gì....…
TTXHM xin trình làng tác phẩm đầu tiên đến khán giả.…
Đoản SE by Beooami…
Bình minh lên cô là sinh viên năm nhất ngành thiết kế đồ hoạ , chăm chút tỉ mỉ và đầy nhiệt huyết cho từng nét vẽ của mình . Hoàng hôn buông xuống là lúc cô trở thành cô chủ nhỏ của cửa hàng hoa nhí nhảnh nơi tạo ra những hạnh phúc dưới hình dạng là những đoá hoa rực rỡ. Còn anh, là một bác sĩ tài năng chuyên khoa tim mạch ,trao đi hy vọng sống cho các bệnh nhân đang chiến đấu vật vã với bệnh tật .Dù trên cùng một thành phố nhưng cuộc sống họ hoàn toàn trái ngược nhau cũng chẳng có mối liên kết nào. Cô sống giữa sắc màu của bảng vẽ và hương thơm dịu dàng của muôn loài hoa . Còn anh hàng ngày chỉ tiếp xúc với bệnh nhân , hồ sơ bệnh án phức tạp và các thiết bị máy móc y học .Liệu một ngày nào đó, trên cùng toạ độ của thành phố, họ có thể tìm thấy nhau và vẽ nên câu chuyện của mình ?…
Lười mô tả, bao quát tất cả thể loại như: Đam mĩ, ngôn tình, ngược, H, bách hợp .... ( Ca Hoạ / Lươi Manga )…
Đọc đi nha yêu cầu không mang đi đâu nếu chưa xin phép <3<3<3…
Spoil một đoạn đáng yêu này thôi không dịch thêm vì nghe nói có nhà sản xuất mua rồi…
Fic này để delulu 🥑🌻Ke never die, yêu JoongDunk never sai 🤸🤸🤸…
Vừa ngắm trăng, cô ấy hỏi tôi tại sao lại thích anh ấy. Tôi nhồm nhoàm trái nho trong mồm, hình như nho hôm nay chua hơn nho đợt trước. "Tớ muốn cùng anh ấy khóc vì một giấc mơ"Cô ấy nhìn tôi, mà nhìn đã rồi thì ăn nho, ngăm mây ngắm trăng, mãi lâu sau thì nhẹ giọng bảo, tôi bị bệnh, bệnh ở đầu. ---Đây là câu chuyện tôi bị lọt hố vào tình yêu, kết quả người rớt xuống hố chỉ có tôi, tự đào hố tự nhảy vào, khác nào thiêu thân nhào vô biển lửa. Vì anh, tôi nguyện dũng cảm phất cờ như Bà Trưng Bà Triệu, trở thành một liệt nữ, muốn khí phách có khí phách, muốn trung trinh, có trung trinh, giỏi việc nước đảm việc nhà, dành hết tình yêu cho Đảng. Nhưng mà trước mắt là tôi phải tự tin trước cái đã, còn bây giờ thì tôi vẫn còn đang mơ giữa ban ngày thôi. --Author: SunoStatus: On-going…
Bách hợp…