-Soojun- |Bên kia pháo hoa bên đây mưa.|
Hắn là tướng quân vạn người cung kính, dưới một người trên vạn người, là đại tướng quân bách chiến bách thắng, em là cháu của một lang y tài giỏi nhưng địa vị thấp kém, duyên số cho cả hai gặp được nhau là định mệnh hay là nghiệt duyên?___________"Đến kinh thành đi, đời này có ta che chở cho em.""Mong sẽ có một ngày đất nước hưng thịnh, nhà nhà êm ấm, tướng quân của ta không phải tử thủ biên quan nữa."…
(Chanbaek)Bảo bối anh yêu em mất
Tôi là Biện Bạch Hiền tôi rất buồn vì năm nay tôi 25 tuổi mà không có ma nào ngó ngàng vậy mà đột nhiên bố mẹ tôi bắt tôi đi lấy chồng đó. ÔI còn là người tôi rất ghét nữa chứ…
Nhịp Đập Trong Lửa
Nhịp Đập Trong Lửa là một cuốn tiểu thuyết dài, được viết theo phong cách điện ảnh, đậm chất drama và cảm xúc, lấy bối cảnh thành phố sương mù Đà Lạt. Với lối kể chuyện giàu hình ảnh, câu chuyện xoay quanh tình yêu mãnh liệt nhưng bi kịch giữa Ngọc Linh, một y tá trẻ mang vết sẹo tình cũ, và Trần Trọng, một lính cứu hỏa dũng cảm bị ám ảnh bởi quá khứ. Câu chuyện đan xen những mâu thuẫn nội tâm, hành động kịch tính, và những khoảnh khắc tình cảm sâu sắc, dẫn dắt người đọc qua một hành trình đầy nước mắt, hy vọng, và mất mát.…
Mèo Trong Nhà, Tình Yêu Ngoài Cửa
"Mèo Trong Nhà, Tình Yêu Ngoài Cửa" là câu chuyện kể về một con mèo đực sống trong một gia đình, chứng kiến và cảm nhận những biến động trong mối quan hệ giữa hai chủ nhân của nó. Mèo không có gia đình, chỉ có cuộc sống trong ngôi nhà của chủ nhân, nơi tình yêu đang dần tan vỡ. Cặp vợ chồng này thường xuyên cãi vã, và tình cảm giữa họ dường như đang đứng trước bờ vực của sự đổ vỡ.Mèo, với bản tính im lặng và tinh tế, là người duy nhất có thể cảm nhận được những thay đổi trong không khí gia đình - những khoảng lặng khi cãi vã qua đi, những nụ cười yếu ớt, những lần ngập ngừng khi tình cảm vẫn chưa thể lành lại. Mèo không thể nói hay can thiệp vào cuộc sống của chủ nhân, nhưng mỗi hành động của nó, như nằm gần bên họ khi họ buồn, hay cọ sát để an ủi, lại mang đến sự ấm áp trong những giây phút khó khăn.Câu chuyện xoay quanh sự quan sát của mèo đối với mối quan hệ phức tạp của chủ nhân, cũng như sự thay đổi dần dần trong cách họ nhìn nhận về tình yêu, sự hy sinh và sự tha thứ. Mèo, trong suốt hành trình này, không chỉ là người chứng kiến, mà còn là một biểu tượng của sự kiên nhẫn, hy vọng và tình yêu thầm lặng. Mối quan hệ giữa cặp đôi chủ nhân từ đó cũng có những thay đổi, bắt đầu từ những điều giản dị, nhỏ bé, nhưng lại có ảnh hưởng sâu sắc đến tình yêu và sự gắn kết của họ.…
Soojun | Lưu bút nơi em
"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…
Nấu ăn là một nghệ thuật
Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…
