Thông báo "BẢO TÀNG ẢNH":_Mở cửa: +Thứ 2, 3, 5, 6: Từ 9h30-10h45+Thứ 4 nghỉ+Thứ 7, chủ nhật:Từ 9h30-10h30 (sáng)Từ 19h40-20h30 (tối)Thời gian đóng cửa sẽ thông báo sau.Cảm ơn mọi người đã theo dõi, hãy cho 1 vote nếu thấy hay! ~ ~ ~Notification "PHOTO MUSEUM"_Open:+Monday, Tuesday, Thursday, Friday 9h30-10h45+Wednesday rested +Saturday, Sunday:9h30-10h30 (morning) 19h40-20h30 (evening)Closing time will be announced later.Thank you for watching, please give 1 vote if you feel good!…
Author: madeline_lopperWarning: ⚠️ FIC ĐC TẠO RA LÀ DO AU BỊ CHÁN ⚠️- Fic không hề liên quan tới mạch truyện chính hay The Golden Trio, cân nhắc trước khi đọc.- Fic và các nhân vật đều dựa trên thế giới của Harry Potter cuộc sống của mình.Summary:The Trio - Hay đúng hơn là The Messy Trio, gồm có ba nữ sinh năm 3 nổi loạn của Hogwarts - Rylie "Ryljv" Anne, Marica Unid và Madeline Marsh. Rylie "Ryljv" Anne Hollystone - Đứa con đầu của một gia đình thuần chủng lâu đời với bộ óc sáng suốt, dễ nổi nóng và có thể san bằng bất kì đứa nào dám cản trở đường đi nước bước trên con đường thành công của Ryl. Chà, một tính cách chứa đầy sự "Slytherin".Marica Unid - Cô bạn lai với sự hoạt bạt vui vẻ, sẵn sàng solo hò hét với bất cứ ai (kể cả Ryl) trong các buổi thi đấu Quidditch của nhà Gryffindor. Người sẽ theo chân và đáp trả lại mọi lời đồn ngu xuẩn của bất kì kẻ ngốc nào dám tung tin tặc về Marica cho tới chết thì thôi.Madeline Marsh - Một phù thuỷ sinh không quá nổi bật, sẽ chẳng có gì quá đáng nói nếu không ngoại trừ việc thao túng và mưu mẹo của Maddie. Người thích ngồi suy tư mưu kế hơn là bô bô cái miệng như những kẻ ngu khác trong trường. Có một niềm đam mê mãnh liệt vô cùng lớn với việc phưu lưu khắp thế giới và đấm vào mặt Chistina Lee. Mang nỗi ám ảnh khủng khiếp với Thuật Không Lời.Tất cả đều đặc biệt theo những cách khác nhau, dẫu vậy. Họ đều có chung mục tiêu mạnh mẽ là được chạm đến thành công, với tay đến mặt trời._" When we're old and have to leave the EarthI'll still remember all I've learnedFrom you.. "…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…