Truyện này hơi teenfic nên cân nhắc trước khi xem nha.Chương 20, và ba chương cuối là những chương quan trọng của bộ này. Nên nếu những chương đầu không hay thì mình vẫn mong các bạn dành chút thời gian để đọc hết những chương quan trọng này. Cảm ơn các bạn đã dành thời gian quý báu để đọc truyện của mình.😘😘😘😘…
Bắt đầu vào mùa cuối mùa thu, kết thúc vào cuối mùa hạ. Thoáng cái hoàn thành chuyến tàu ba năm. Thanh xuân thì ai mà chẳng có nhưng để tận hưởng nó một cách chọn vẹn nhất thì không phải ai cũng làm được. Tại chiếc fic này, hãy cùng Nấm và HieuAnKhang của chúng ta trở về cái thời niên thiếu ấy. Về cái thời điểm vô âu vô lo, về cái ngày mà tiếng chuông vào lớp vẫn còn văng vẳng bên tai…
• lowercase ; badword ; corruptioncánh hoa này nở chẳng đẹp chút nào, toàn là máu riêng một điều duy nhất em biết rằng tình chúng ta sẽ đẹp như cách anh từng nói yêu em phải không ?" em sai rồi"" thế nào ạ?"" anh chưa từng nói yêu em" • viễn tưởng, not real !• có chứa những đoạn gây phản cảm…
người ta hay bảo đặng thành an phải siêu siêu may mắn mới có một anh người yêu lúc nào cũng cưng chiều em. nhưng họ đâu biết được rằng, để sở hữu người chồng "quốc dân" như vậy thì trong quá khứ, thành an đã phải lao tâm khổ tứ như thế nào."sao bồ anh đẹp trai vậy?""muốn không? anh chỉ cho"…
Tôi vẫn thường cho rằng, Minh Hiếu là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Đặng Thành An, đứng trước người thân là một con lười èo uột.Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Minh Hiếu.tác giả: downpour0721hello, vì quá mê truyện nhưng đợi bạn soobtokki chuyển ver hơi lâu nên quyết định tự xử lun, xin phép được để các tên nvat giống như của bạn ấy luôn để mng có đang đọc bên đó k bị mất mood nhé.…