"Xin lỗi nhưng, tại sao em chỉ tô màu với bút chì?""Em nghĩ rằng màu vẽ sẽ phá hỏng bức tranh."Hyunjin thực sự tò mò, không phải vì câu trả lời kia, mà là vì tại sao tim anh luôn loạn nhịp khi lại gần bé con này.written by @SehunsLandfilltranslated by dì ghẻ (@-hipretty)translated with permission.fic gốc đã bị gỡ.…
mang ngọt ngào của mấy người yêu nhau đến bên cậuchỉ toàn mấy thứ hường huệ thôi, yên tâm ☁à thật ra cũng chẳng hường lắm đâu /_ \|lowercase|couple: jihan, cheolhoon, soonhoon, junhao, verkwan, meanie, seokchan,...-chỉ đăng tại wattpad @yeongojeo_n và wordpress seventeenloveallyouth.wordpress.com…
Tôi đã từng nhìn thấy một vùng biển như vậy, một màu đỏ giữa lòng biển lan ra đến từng ngọn sóng, vô tận, ấm áp nhưng chạm vào da thịt tôi lạnh lẽo.Author: 𝓩𝓱𝓾𝓸 𝓒𝓱𝓾𝓪𝓷 Link bản gốc: https://archiveofourown.org/works/58270822𝓡𝓮𝓭 𝓽𝓲𝓭𝓮 𝓬𝓸𝓵𝓭 𝓪𝓼 𝓲𝓬𝓮…
Năm em 6 tuổi, anh và em là hàng xóm. Tuổi thơ cứ ngỡ là sẽ rất đẹp của em cuối cùng lại vì anh mà trở nên tồi tệ...Năm em 15, ta gặp lại nhau. Cùng nhau trải qua những tháng ngày cuồng say với tình yêu của tuổi trẻ, đến cuối cùng vẫn chẳng có được nhau...Năm em 21, một lần nữa, em lại rung động trước anh. Dẫu biết sẽ chẳng có kết quả, cớ sao vẫn cứ ngu ngốc chạy theo...?Trải qua bao sóng gió như thế, đến "BAO GIỜ MỚI YÊU?"-----------------------------------------------TẤT CẢ ĐỊA ĐIỂM, CHI TIẾT TRONG TRUYỆN LÀ DO MÌNH TƯỞNG TƯỢNG RA, ĐÔI KHI CÓ VÀI CHỖ SẼ HƠI VÔ LÍ NHƯNG MÀ MÌNH CẦN NHỮNG CHI TIẾT ẤY ĐỂ TẠO NÊN CÂU CHUYỆN.…
Câu chuyện được lên ý tưởng và viết bởi một con người không có tý gì gọi là am hiểu về thế giới văn chương :"> Viết cho đã cái nư thôi chứ chả hy vọng gì nhiều hic…
Tự cung tự cấp. Tự biên tự diễn.Giang hồ, cổ trang Việt Nam.Nữ lãnh đạm, trọng tình, nam quật cường, si tình.Sủng, một chút ngược.HE.Tóm tắt nội dung: Nữ chính Mạc Tử Như Nguyệt từ khi sinh ra đã bị gắn danh "họa tinh", cả gia tộc ghét bỏ, chỉ vỏn vẹn hưởng được năm năm đầu đời ấm áp tình thân bên Mẫu thân. Sau khi Mẫu thân qua đời, nàng một lòng muốn sớm hoàn thành mọi việc dang dở để rồi cũng đi tới bên kia gặp lại Mẫu thân. Tâm nguyện của nàng luôn là "Nguyện những người bên cạnh ta vĩnh viễn hạnh phúc", chưa một lần tư tưởng đến hạnh phúc của bản thân mình, luôn cổ hủ cho rằng thấy người ta hạnh phúc, nàng đương nhiên cũng sẽ nếm được chút mùi hạnh phúc. Một ngày kia Lãnh Dạ hắn xuất hiện, tỉ mỉ chăm sóc, yêu thương vô hạn, tình nguyện vô điều kiện những yêu cầu của nàng. Mạc Tử Như Nguyệt cảm thấy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Nàng bắt đầu động tâm, nhưng nàng thật sự không muốn mở lòng ra. Số mệnh của nàng vốn dĩ là không thể nào hưởng hạnh phúc không phải sao? Vậy nàng cần gì phải miễn cưỡng chính bản thân mình để rồi lại nhận lấy tổn thương. Căn bản miễn cưỡng cũng không phải phong cách của nàng, mà tổn thương chính là điểm chí mạng của nàng. *Chú ý: Truyện chỉ đăng trên wattpad của Ruth Panda*…
có một chú mèo luôn đều đặn ghé thăm tiệm hoa của jeongguk vào cuối chiều. 🚩: hybrid. con người có thể biến thành loài động vật khác.🚩🚩🚩: kooktop, taebot !!!cân nhắc kĩ trước khi đọc…