Tác phẩm: Tân Hoan (Niềm vui mới)Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa TửThể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại tình duyên, cận thuỷ lâu đài, hỗ côngTình trạng: Đã hoànEditor: Thượng Chi PhongNhân vật: Khương Vân - Lục Niệm Chi, nhân vật khác: Tần ChiêuĐÃ DỜI SANG PAGE "GÍC NHỎ BEYU - CHO NHẸ TÊNH NGÀY DÀI"https://www.facebook.com/profile.phpid=61576894041105…
‼️Khum phải ficKhum phải ficKhum phải ficMà là fanart bảnh ngại đăng chỗ khác vì có cả tranh couple ❌ Sợ chính quyền phát hiện nên mang về địa bàn cho anh em cùng chí hướng xem…
Tên gốc: 似爱而非 (Tự Ái Nhi Phi )Tác giả: 橙子雨 (Chanh Tử Vũ)Thể loại:Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãnEditor: Nguyệt Hắc Phong CaoBeta: Nhãn⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹๑۩۞۩๑⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹¸.•♥•Văn án•♥•.¸Cho tới bây giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương này của cậu.Mười năm, đứng trước mặt người kia mười năm, nói thương anh nhưng đến một ánh nhìn anh cũng không buồn liếc cậu một cái.Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người.-Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười.Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào.Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa.Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến.Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được.Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em.Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết.Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa.Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?…
#jeongleeNói chung là dịu 🫶Series mà nhiều cái nó lạ lạ ngộ ngộ mình chưa bao giờ nghĩ sẽ viết nếu nó là fic dài ý 🥹 vậy nên này kiểu tự nhiên có ý tưởng là lên thành một chương cụt ngủn không theo mốc thời gian nào vậy thôi á.…
POV: "Người này là ai?" - Lan Hương khẽ hỏi, giọng nhỏ như gió, nhưng chứa đầy sự thích thú."Một con người. Một kẻ mà ngươi không nên lại gần."Liên Tâm phẩy tay, mặt nước trở lại phẳng lặng, nhưng Lan Hương đã nhìn thấy đủ: ánh mắt người ấy, sắc lạnh mà cuốn hút, như có thể bóp nghẹt trái tim nàng."Nàng ta có tên chăng?""Ái Phương. Phan Lê Ái Phương. Chủ tịch một tập đoàn nhân gian. Kẻ đó không tin vào điều gì ngoài quyền lực.""Vậy sao con lại mơ thấy nàng ta?"⸻TẤT CẢ CHỈ LÀ ẢO GIÁC THÔI ẢO GIÁC THÔI 🥰…
Lưu ý nho nhỏ ┌(・。・)┘♪• Thiết lập xưng hô của cp này là em - anh ( Anh bò săn tiểu tiên nữ nhe cả nhà ❤️🔥 )• Anh bò là zai song tính, có lôz múp rụp, rất bám bé tiểu tiên nữ có con kẹc siêu khủng của ảnh🤌🤌🤌• Ai không thích kiểu này thì mời out😔• ĐỌC KĨ TAGS TRƯỚC KHI VÔ…
"hai đứa mình ở riêng cũng không nên mà." đình nam góp ý. dẫu biết so với hình thể của hải nam thì mình chẳng đáng bỏ vào đâu, nhưng thôi cứ phòng hơn chống vậy. - tag: omegaverse, nhn x vdn.…
🌻 Tác giả: Ngư Thất Thải🌻 Số chương: 160 chương + 1 phiên ngoại🌻 Dịch: Bé Đẹp - Những ngày xanh thân ái🌻 Hỗ trợ beta: Jen và Vy🌻 Tag: Cổ đại, ngôn tình, trinh thám, mỹ thực, ngọt văn, giá không lịch sử, xuyên việt, HE.🌻 Link WP: https://goccaytrenviahe.wordpress.com/truyen-dich-edit/ngoituophukhaiphong/🌻 Giới thiệuSau khi xuyên nhanh và thắp sáng được tất cả các loại kỹ năng, cuối cùng Thôi Đào cũng có cơ hội sống lại, vừa mở mắt ra đã thấy Cẩu đầu đao!"Đại nhân, tôi có lời muốn nói!""Đại nhân, tôi muốn khai ra đồng bọn!""Đại nhân, tôi biết nghiệm thi.""Đại nhân, tôi biết giải độc.""Đại nhân, tôi sẽ đuổi theo.""Đại nhân, tôi cũng có thể làm gián điệp nữa.". . .Đám người ở phủ Khai Phong: Thôi nương tử, còn thứ gì cô không biết nữa không?-Nữ chính sành ăn giỏi toàn diện, tiêu diệt nhiều kẻ ác, đánh thẳng mặt boss~Bối cảnh thời Tống, nửa giá không, phá án + mỹ thực, đồng nhân, 1V1.Dòng thời gian cá nhân, đừng đào sâu!…
' à ơi hoa bay lên trời, cây chi ở lại? à ơi, hoa cải lên trời rau răm ở lại chịu lời đắng cay...'à ơi phương đi lấy chồng, hương vẫn một mình à ơi táo rụng sân đình, thương phương một mình..một mình nhớ hương !…