Nhật kí đa vũ trụ
Một quyển nhật kí ghi chép lại các vũ trụ khác nằm ngoài tầm hiểu biết của con người.…
Một quyển nhật kí ghi chép lại các vũ trụ khác nằm ngoài tầm hiểu biết của con người.…
chào cậu, ngày hôm nay của cậu thế nào rồi? có mệt không? có tệ không? có buồn không? nếu mệt rồi thì về đây đi, tớ cho cậu một thứ thật nhẹ nhàng, thật ấm áp🐰đây không phải hoàn toàn là tất cả những lời văn của tớ đâu, có thể là từ sách ra đấy ạ. cảm ơn các cậu rất nhiều ạ! bởi đây chính là hai cuốn sách tớ thực sự rất thích và có một cuốn sách rất rất đặc biệt mà tớ được tặng nên các cậu hãy thử đọc nha🥀Azure Kim 🥀…
/ Lưu Vũ Hân × Tạ Khả Dần / 1997 & 1997, sẽ không bao giờ chia xa.…
Đây là nhật kí nhưng không phải nhật kí vì tên nó không phải là nhật kí mà là góc tâm hự èn sô đípCác bẹn hỉu hong? :)))P/s: đây là nơi tâm hự chứ hong phải xamlon nka :))))…
Xoay quanh nhân vật trung tâm là Simon Smith cùng với cô em gái Lydia Smith đang có một cuộc sống yên bình trong thành phố Bianca nhưng cả hai lại không hoà thuận sau cái chết của cha mẹ mình. Một ngày đẹp trời nọ, hai anh em phải đối mặt một đại dịch bùng phát ở thành phố Derest sau đó lan toả khắp nơi trên thế giới. Simon Smith phải vận dụng hết kiến thức, sức mạnh để có thể thích nghi môi trường sống mới và bảo vệ cô em gái bé bỏng của mình. Trên hành trình sinh tồn, cả hai anh em gặp rất nhiều trắc trở nên đã dừng chân tại siêu thị Bianca ngay chính thành phố mình và gặp được nhiều người sống sót khác. Mục đích của nhóm Simon đó chính là tìm phương thuốc chữa bệnh hoặc là thành trì cuối cùng để gây dựng nên một nơi có thể sống và sinh hoạt như bình thường. Liệu họ có đạt được mục đích đó hoặc bại dưới tay những tên raider mất đi lý trí hoặc những thây ma với chủng đột biến?…
Taehyung đã có tình cảm với Jungkook từ rất lâu nhưng mà thỏ nhỏ lại ngây thơ không hề biết. Bố mẹ Jungkook và Taehyung là đôi bạn thân và do công việc của họ rất bận và đi đây đó ít khi gặp con cái nên việc chăm sóc Jungkook là do 1 tay Taehyung Taehyung-anh: 20 tuổiJungkook-em: 17 tuổiDo đây là lần thứ 2 sau 3-4 năm mình viết nên có sai xót gì mình mong mọi người góp ý cho mình tiến bộ hơn nha><…
Thanh xuân giống như một cơn mưa rào, nó chỉ thoáng qua cuộc đời của mỗi con người. Nó cũng có thể mang đến niềm vui, nỗi buồn, nhiều cảm xúc yêu đương thật đẹp.Tình yêu tuổi học trò trong sáng và đơn giản lắm, đôi khi nó chỉ cần là cái nắm tay, ánh mắt trìu mến khi nhìn nhau hay những lời hỏi thăm, sự quan tâm giữa hai con người với nhau...Khoảng thời gian thanh xuân, yêu và được yêu, có thể nó sẽ đồng hành cùng ta trong suốt cuộc đời cũng có thể nó sẽ kết thúc và để lại nhiều tiếc nuối cho chúng ta...Đây là một dòng cảm xúc ngắn của tác giả đã từng trải qua. Truyện mang nhiều cảm xúc: vui có, buồn có ,đau đớn có ,thất vọng có,... Tác giả đã khóc rất nhiều khi viết nên câu truyện này.Mong mọi người ủng hộ nhiệt tình ạ...Cảm ơn mọi người nhiều ạ...♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡…
Trường Trung học Tam Thời là nơi mọi thứ đều bình thường đến kỳ quái - như thể thực tại ở đây vận hành theo một logic riêng, im lặng và chậm rãi. Những điều phi lý xảy ra mỗi ngày, nhưng lại được mọi người chấp nhận như lẽ thường. Ở đây, bạn có thể bắt gặp một con mèo biết gật đầu khi nghe gọi tên, hay một giáo viên Văn có thể hoàn thành bài kiểm tra của bạn... trước cả khi bạn bắt đầu viết.Trong thế giới "bình thường" đó là lớp 11B2 nơi năm học sinh thân thiết chia sẻ bí mật về một "cánh cổng" mà chẳng ai khác thèm tin. Mỗi người trong nhóm mang theo những vết xước của riêng mình:Một người viết nhật ký không bao giờ cho ai đọc.Một người luôn mang theo dao găm vì "phòng khi cần phải cắt ranh giới".Một người luôn đến muộn, nhưng thời gian dường như không áp đặt lên cậu.Một người thường ngước lên bầu trời, như thể mong điều gì từ nơi xa xăm.Và một người luôn cười, nhưng mắt lúc nào cũng đỏ hoe như vừa tiễn ai đi mãi mãi.Một ngày nọ, họ quyết định cùng nhau khám phá "cánh cổng sau phòng thiết bị thể chất" thứ được đồn là nối đến một thế giới khác. Họ gọi đó là cuộc phiêu lưu mùa hạ cuối cùng.Nhưng không ai nói rằng... chỉ bốn người trở lại.Không ai nói rằng... cái giá của sự trở về là lãng quên.Và điều đáng sợ nhất không phải là mất đi một người bạn, mà là cảm giác đáng ra nên có ai đó ở đây, nhưng chẳng ai nhớ được người đó là ai.…
một cuốn nhật ký viết tạm khi hết sổ.special thanks to: •cover: @fenoche_iv và nhỏ bạn đáng iu góp ý cho tui•inspiration: my journey through dreamy land…