Đây là truyện tui viết về vài chuyện vụn vặt trong lớp và chuyện tình đơn phương của tui với thằng bạn nên các thím không thích có thể lượn~~~Dùng từ "tui" thế này các thím có thể thoải mái thả trí tưởng tượng của mình nha!!…
Thằng Khoa nó thích anh.Tấn Khoa ôm lấy người Hoài Nam."Anh Rin..."Trông thấy khuôn mặt ỉu xìu của thằng nhóc, hắn buông điếu thuốc. Tay xoa đầu Khoa, giọng nói dịu dàng khiến nó càng mê mẩn."Gì vậy?"_____________________xRedKhoaRedĐoản nhỏ. Hành trình của gút boiz Tứn Kho theo đuổi bad boiz siêu phũ.ooc Hoặc thi thoảng sẽ không phải là đoản...…
Truyện kể về mối tình đơn phương giữa các nhân vật chính:Hanato Suzune,Hirayama Subaru,Tsubaki Aya,Tsukasa Yuki.Giữa tình yêu,không có từ bỏ mà chỉ có giành lấy.Tình yêu là gì?Có phải lời chúc phúc dành cho đối phương khi họ yêu một người khác?Không,tình yêu là phải do chính bản thân mình giành lấy.+Lưu ý:truyện có nhiều drama không thích hợp cho các bạn thích ngọt sủng.…
Tôi từng nghe nói, sẽ mất 7 năm để quên đi một người.Nhưng thật ra không có con số cụ thể nào cả. Có người quên rất nhanh, có người giữ suốt cả đời. Cũng có khi, đi hết thanh xuân rồi mà vẫn không buông được một ánh mắt.Bảy năm nghe như một bản án thời gian, nhưng đó là thời hạn tôi cho phép mình yếu đuối.Đã 4 năm rồi, tôi chỉ cho phép mình nhớ về em thêm 3 năm nữa thôi.Ai rồi cũng phải bước tiếp mà, tôi biết mình không nên như vậy. Ba năm nữa thôi... tôi hứa.Còn bây giờ, cho tôi được nhớ em thêm một chút nữa.…
Mình là ThưMình viết ra topic này để lưu giữ lại mọi thứ mình tiếc nuốiTrong không gian đầy tối tăm ấy , anh lại là ánh sáng duy nhất tôi nhìn thấy .Khi ánh sáng ấy biến mất , những hy vọng vừa nhen nhóm trong tôi cũng chợt tắt .Anh ấy như những vì sao , tôi mãi cũng không thể với tới..…
Đây là một câu chuyện có thật, không có hậu. Chuyện xoay quanh mối tình đơn phương của một les kín dành cho cô bạn cùng phòng thời đại học. Toàn bộ nội dung chính là thực tế của bản thân mình, vì vậy, nó không được đẹp đẽ và hoàn mỹ như những truyện GL các bạn từng đọc. Đừng quá thất vọng nhé. Mình coi câu chuyện này như cuốn nhật ký nhỏ của mình, không văn chương hoa mỹ mà vô cùng chân thật. Mình viết nên nó, để sau này có thể đọc lại, coi như ôn lại kỷ niệm, nhớ về quá khứ một thời.…
"Ngày em đến, Nắng theo em len lỏi Đến khắp nơi trên thành Phố Hôm nay, Ánh nắng chẳng còn vương trên Mi mỗi khi anh thức dậy Cũng đồng nghĩa, em đã rời khỏi thế gian này. Ánh nắng của đời anh cuối cùng đã tắt...."CĐ: Âm Dương, EsportThiên Ân - Quốc HậnTama - Ngọc Quý…
Tác giả: Bình SaoCâu chuyện được phác họa như một cuốn nhật kí trưởng thành của bản thân mìnhMong mọi người hãy đón nhận! Cảm ơn vì bạn đã đọc.Chúc mọi người một ngày mới tốt lành!…
Dưới cái lạnh buốt của mùa đông Bắc Kinh, Lưu Hạ Nhi - một bác sĩ thú y dịu dàng nhưng mang nỗi đau từ quá khứ, ôm hy vọng gặp lại người yêu - một ca sĩ nổi tiếng luôn bận rộn. Nhưng như bao lần, anh lại hủy hẹn, để lại cô với trái tim tổn thương. Trong nỗi cô đơn, cô tình cờ gặp Lục Thừa Hạo, tiền bối đại học, một bác sĩ tài năng, thô lỗ với mọi người nhưng luôn dịu dàng che chở cho cô. Yêu thầm Hạ Nhi suốt bảy năm, Thừa Hạo lặng lẽ ở bên, an ủi cô qua những ngày u tối. Khi quá khứ đau thương tại Bệnh viện trỗi dậy, Hạ Nhi đối diện với vết thương chưa lành, không nhận ra ánh mắt đầy yêu thương của Thừa Hạo - người luôn ở đó, nhưng chưa bao giờ được cô ngoảnh nhìn.…
chỉ là những câu chuyện nhỏ lẻ từ trong cuốn nhật kí của chàng trai nọ đơn phương một cô gái . Tình cảm quá đỗi xao xuyến , luyến lưu lại chỉ có thể gửi vào trang giấy mà chẳng thể tỏ bày ...…