Ariel là một cô gái học lực không tốt nhưng lại bất ngờ được nhận vào trường top 2 trung học phổ thông tư thục. Ở nơi đây mọi thứ như được đổi mới, bạn mới, thầy cô mới và trong cả hàng ngàn người cô đã gặp được những người bạn định mệnh của mình, họ cùng nhau vui chơi, học tập như những nhóm bạn khác nhưng lại chẳng ngờ một tai họa đã ập đến, vào đúng 3 giờ sáng họ sẽ bị hút sang một thế giới khác và mắc kẹt trong 8 tiếng để làm trò tiêu khiển cho các vị thần với một nhiệm vụ cao cả - tiêu diệt quái vật, bảo vệ Trái Đất. Liệu họ có thể làm được không đây, cùng đón chờ nhé!…
Đọc xong Harry Potter, mị rất ấn tượng về... Uhm... "couple" (:V) Wolfstar (Remus Lupin x Sirius Black), (đặc biệt là trong Tập 3 ớ :>>>) mà hai anh lại có ít fanfic hàng Việt quá nên mị tạo ra cái truyện nhảm nhí này là để thỏa mãn cái đam mê ngắm nhìn hai anh hạnh phích thôi :>>>Anw, mị cũng sẽ có những màn tự thẩm rất là vailon, ai không thích có thể clickback nhé :>>>Mọi ảnh trong đây đều moi từ Pinterest ra ợ :>>>... À, còn một điều nữa: Em còn khá nhỏ nên anh chị nào ghé ngang mà thấy em dịch convos ngu thì cứ lên tiếng nhé :>>>Yêu thươn :>>>…
Tác giả:Lâu Vũ TìnhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:https://www.google.com/url?sa=t&source=web&rct=j&url=https://truyenfull.net/&ved=2ahUKEwjm6_C7vrboAhWLad4KHfGACNUQFjAAegQIBRAB&usg=AOvVaw0z-4eoKv4mZnIeYEYnASdbTrạng thái: Đang raKhông phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm Ảnh đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa... Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh...Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.Anh đã tự do - Thật sự anh đã tự do sao?Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?…