Một kẻ trầm cảm yêu một kẻ tự kỷ, kết cục đi về đâu?Một kẻ đang sụp đổ bất chợt thấy ánh sáng của cuộc đời nhưng bị cuốn vào vòng tranh đấu gia sản sẽ thế nào?---👉Tác phẩm đã chuyển ver👉Đã có sự cho phép của tác giả gốc Eda_Kim👉Mọi nhân vật phụ thuộc quyền sở hữu của tớ⚠️Trầm cảm⚠️Tự kỷ⚠️PTSD⚠️Alexithymia⚠️OOC⚠️Self-harm…
Phác Thành Huấn là một học bá lạnh lùng, nghiêm túc và luôn giữ khoảng cách với mọi thứ xung quanh. Trong mắt bạn bè, hắn là người lý trí, không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ điều gì - cho đến khi Kim Thiện Vũ xuất hiện.Thiện Vũ là một mỹ nhân nổi bật trong trường, nụ cười rực rỡ, ánh mắt ngọt ngào, nhưng lại có một bí mật không ai hay biết: cậu đang yêu Phác Thành Huấn. Một mối quan hệ không công khai, không danh phận, chỉ có những cái chạm lén dưới bàn, những ánh mắt trao nhau giữa đám đông, và những khoảnh khắc cấm kỵ trong góc khuất thư viện."Giữa hàng ngàn sinh viên ngoài kia, chỉ cần một ánh mắt của cậu cũng đủ khiến tôi mất tập trung."Họ yêu nhau trong lặng lẽ, che giấu tình cảm dưới lớp vỏ bọc hoàn hảo, nhưng liệu tình yêu ấy có thể mãi mãi ở trong bóng tối? Khi những ánh mắt bắt đầu hướng về họ, khi những bí mật dần bị hé lộ, liệu Thành Huấn có đủ can đảm để giữ lấy Thiện Vũ?Là lén lút yêu nhau, hay là sợ hãi đánh mất?…
| sunghoon x you |đợi chờ anh ròng rã suốt từng ấy năm. nó không dài cũng không ngắn. nhưng thời gian mà, đắt giá lắm! cuối cùng anh cũng về rồi cùng em vẽ lên câu chuyện cổ tích của đôi ta. ấy thế mà, khi cả em và cả anh cùng nhau bước sang một trang mới, một trang quan trọng của cuộc đời. thì tất cả đã chấm hết. đứa bé trong bụng em mãi mãi sẽ không nhận anh làm cha!#1 niki#1 engene#1 enhypenstart : 18/06/2022finish:...written by Nai.…
"Ban đầu, tôi ghét cậu ta. Park Sunghoon - hội trưởng cao ngạo, đẹp trai nhưng cực kỳ phiền phức. Tôi là phó hội trưởng - cũng không vừa. Cả hai như nước với lửa. Cho đến khi... cậu ấy nhìn tôi bằng đôi mắ tdịu dàng như ánh nắng mùa xuân."Từ những cuộc cãi vã ngây ngô, cái chạm tay bất chợt, đến lần đầu tiên tôi nhận ra: "Mình thích cậu ta mất rồi."Hành trình từ ghét thành yêu, từ bạn học đến bạn đời, từ "tôi - cậu" đến "bố - mẹ" của một bé con nghịch ngợm.Một câu chuyện tình yêu trong trẻo, ngọt ngào, hài hước và đầy cảm xúc.Vì... khi yêu đúng người, mọi thứ đều trở nên đáng yêu đến lạ kỳ._________________________Tất cả nhân vật đều OOC, truyện là giả tưởng của tác giả không áp đặt lên người thật…
Sunghoon nhìn Minju một lúc lâu, chẳng có lý do gì để từ chối người mà cậu chờ đợi bao nhiêu năm như vậy. Cậu kiên nhẫn kể ra:"Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, cho đến khi ba tôi thành đạt trong sự nghiệp. Ba ngoại tình...ả ta cùng ba...một tay tiếp mẹ tôi đến cái chết. Tôi bị mẹ kế hành hạ, thường xuyên bị đánh đập, thường xuyên đi ra ngoài cho khuất mắt bà ta. Cho đến một hôm, khi bỏ đi như bao ngày khác, tôi gặp một cô bé hồn nhiên, ngây thơ...đến mức phát ghét. Nhưng tôi không ghét cô bé đó, ngược lại cô ấy đó đã khiến cuộc sống của tôi khác xưa. Một cô bé có nụ cười vô tư, đẹp như tuyết...như mùa tuyết năm ấy. Cô bé đó cùng bà, hai bà cháu họ đã cứu rỗi lấy tâm hồn tôi. Cho đến khi...tôi suýt giết chết cô ấy. 13 năm, sống trong dằn vặt, tôi cuối cùng cũng gặp lại cô bé đó. Nụ cười của cô ấy...vẫn đẹp như thế, giống y hệt nụ cười của 13 năm trước, không vướng một chút bụi đời.Nhưng làm sao đây?? Cô ấy không thể nhận ra tôi...."Sunghoon không khóc...không thể khóc nổi, cậu chỉ cười. Minju thì im lặng, lát sau liền hỏi:" Vậy cô ấy giờ đâu rồi??"Sunghoon chỉ lắc đầu, cậu mỉm cười, một nụ cười đau khổ..cô ấy đang bên cạnh cậu, đang nói chuyện với cậu.…
gì? jungwon không bao giờ chịu yêu cái tên trẻ trâu park sunghoon ấy đâu!!textfic | sungwon - heejake - jaywarning: lowercase only, có sử dụng teencode---author: @pdnzyy❗️fic chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả❗️…
❝khi em mười bảy...❞mười bảy tuổi ánh trăng chưa thể sáng. đưa tay với lấy mặt trời. những vì sao mỉm cười ngão nghễ. gọi gió về để thấy những ngu ngơ...warnings: lowercase.author: ford.…
"Anh nghĩ, nếu có một ngôi nhà, anh sẽ thiết kế nó thật đơn giản," Park sunghoon nói một lần khi cả hai ngồi trên sân thượng của quán trà."Vậy còn em?" Y/N nghiêng đầu hỏi, giọng cô nhẹ như gió."Em sẽ là trung tâm của nó," anh trả lời, đôi mắt không rời khỏi .…